Trên khuôn mặt đẹp trai của Lưu Thiên Hàn vốn đang tràn đầy vẻ dịu dàng, nhưng sau khi nghe lời này của Nhan Nhã Tịnh, khuôn mặt anh lập tức trở nên u ám.
Cô gái nhỏ này còn có mặt mũi mà nói à?! Anh đâu chỉ đau lòng mà còn tức giận đến mức muốn giết người ấy chứ!
Không có lời nào có thể diễn tả được sự tức giận của Lưu Thiên Hàn, anh giơ tay đánh mạnh lên người Nhan Nhã Tịnh.
Nhan Nhã Tịnh đau đớn kêu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tỏ vẻ hờn tủi, nhưng trong lòng lại ngọt như ngâm mật đường.
Anh Lưu rất bạo lực, nhưng anh Lưu bạo lực thế này thật sự rất đáng yêu, cô rất thích rất thích anh Lưu.
Thấy Nhan Nhã Tịnh đau đớn nhăn nhó, trong lòng Lưu Thiên Hàn mới không giận nữa, không giận nữa nhưng lại bắt đầu đau lòng, anh đang nghĩ không phải là vừa nãy mình đánh mạnh quá đấy chứ?
Đây là người phụ nữ của anh, đánh cô đau thì người chịu thiệt vẫn là anh.
Lưu Thiên Hàn vô thức giơ tay lên, thấy lòng bàn tay mình cũng hơi đỏ, anh lại càng thêm đau lòng.
Chắc là đau thật rồi, anh vốn đã khoẻ, bây giờ lòng bàn tay anh đã đỏ, cô không đau muốn chết mới lạ!
Lưu Thiên Hàn không giỏi an ủi phụ nữ, nhưng anh cảm thấy mình vẫn nên nói gì đó để an ủi cô.
“Nhan…”
Lưu Thiên Hàn còn chưa kịp nói ra lời an ủi Nhan Nhã Tịnh thì cô đã đáng thương ôm lấy cánh tay anh: “Anh Lưu, em sai rồi, sau này em sẽ không tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309401/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.