Nghe thấy lời của Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn khựng lại, Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng lời nói của cô đã có tác dụng, không ngờ rằng ngay sau đó, cô lại nghe thấy Lưu Thiên Hàn gằn từng câu từng chữ: “Nhan Nhã Tịnh, em đang muốn ép anh cũng tự tiêm cho mình đúng không?”
“Nhan Nhã Tịnh, cho dù em không cho anh chạm vào em thì anh cũng sẽ không để em đau khổ một mình!”
Từ trước đến nay Lưu Thiên Hàn không phải là người bồng bột, anh cũng luôn yêu thương quý trọng thân thể và tính mạng của mình, nhưng bây giờ, anh không muốn trân trọng thân thể của mình nữa.
Nếu như Nhan Nhã Tịnh lẻ loi rời đi một mình, cuộc đời của anh sẽ không có ý nghĩa gì nữa, chi bằng anh và cô đồng cam cộng khổ, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.
Nhan Nhã Tịnh run rẩy mạnh hơn, cô chưa bao giờ nghĩ rằng Lưu Thiên Hàn sẽ đi tới bước đường này vì cô.
Không ngờ anh Lưu lại nói, anh muốn tự tiêm cho anh!
Rốt cuộc anh có biết anh đang nói gì không?
Đây là một căn bệnh chết người đấy, tại sao anh Lưu lại có thể lấy tính mạng mình ra làm trò đùa như vậy được chứ?
“Anh Lưu, anh sẽ hối hận đấy! Chắc chắn anh sẽ hối hận!” Nhan Nhã Tịnh đỏ mắt hét lên: “Anh Lưu, xin anh bỏ tôi ra đi mà, đừng để sau này anh hối hận có được không?”
Lưu Thiên Hàn nhìn Nhan Nhã Tịnh bằng ánh mắt sáng rực, đôi mắt đen láy như ngọc của anh ánh lên tia sáng khiến người ta sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309399/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.