Lâm Tiêu đến cùng có cái gì tốt? Tô Thu Quỳnh cười đến thiếu chút nữa chuột rút. Lâm Tiêu tốt cái rắm ấy! Trong mắt Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu chính là một người ác luôn muốn ức hiếp cô, cô mới không cảm thấy anh ta tốt ở chỗ nào! Cô nhìn anh ta, chỉ cảm thấy khủng hoảng và chán ghét, muốn tránh ra xa xa. Những lời này, Tô Thu Quỳnh sẽ không nói với Chiến Mục Hàng. Chuyện của cô, Chiến Mục Hàng dựa vào cái gì mà biết chứ! Lâm Tiêu không phải là cái gì, Chiến Mục Hàng cũng chỉ là cái rắm! Tô Thu Quỳnh ngẩng mặt lên, cô nhìn Chiến Mục Hàng, mỉa mai cười: “Chiến Mục Hàng, Lâm Tiêu tốt chỗ nào, tôi còn phải nói với anh? Sao thế, anh cũng muốn thử sao?!” Nghe câu trả lời này của Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng trực tiếp nổi trận lôi đình, nghe vào trong tai anh tai, lời này của Tô Thu Quỳnh rõ ràng là đang nói, năng lực của Lâm Tiêu ở phương kia rất tối, Chiến Mục Hàng anh ta đương nhiên không thử được! Nghĩ đến người phụ nữ của mình lại cảm thấy phương diện của người đàn ông khác lợi hại, Chiến Mục Hàng hoàn toàn điên rồi.. Anh ta đỏ mắt bóp chặt cổ cô, anh ta nói, gần như là từng chữ từng chữ cắn ra: “Tô Thu Quỳnh, sao cô dám!” “Ha! Cô cảm thấy Lâm Tiêu lợi hại hơn tôi phải không?! Tô Thu Quỳnh, hôm nay, tôi sẽ cho cô xem xem, tôi và Lâm Tiêu, đến cùng ai lợi hại hơn!” Chiến Mục Hàng sau khi nói xong câu này, anh ta lại cảm thấy mình vô cùng khôi hài. Anh ta thật sự là bị người phụ nữ Tô Thu Quỳnh này chọc đến điên rồi, anh ta đã qua cái tuổi trẻ tuổi khí thịnh rồi, nhưng mà bây giờ, anh ta lại giống như thiếu não muốn so với người đàn ông khác xem ai lợi hại hơn! Người phụ nữ Tô Thu Quỳnh này, luôn có bản lĩnh ép anh ta điên! Tô Thu Quỳnh cũng cảm thấy Chiến Mục Hàng điên đến mức thiếu não rồi, cô dùng sức đẩy Chiến Mục Hàng ra, có chút khó khăn nói: “Chiến Mục Hàng, anh thả thôi ra! Anh chạm một cái, tôi cũng buồn nôn! Đừng chạm vào tôi! Đừng chạm vào tôi!” Tô Thu Quỳnh càng kháng cự, Chiến Mục Hàng lại càng phẫn nộ, mặc dù cảm thấy về phương diện kia anh ta cũng muốn so bì với Lâm Tiêu, đầu của anh ta giống như bị lừa đá, nhưng loại chuyện đầu óc bị vào nước này, chính anh ta căn bản cũng không khống chế được. Tô Thu Quỳnh dùng sức che chở bụng mình, cô sợ Chiến Mục Hàng thật sự ở trong này làm gì đó với mình. Cô cắn chặt môi dưới, lập tức nói thêm một lần với Chiến Mục Hàng: “Chiến Mục Hàng, anh đừng chạm vào tôi!” “Không phải anh bị bệnh sạch sẽ sao? Tôi vừa mới làm với Lâm Tiêu, chẳng lẽ anh không thấy bẩn? Chiến Mục Hàng, anh thật lợi hại, như vậy, anh còn có thể xuống tay được với tôi?” Tô Thu Quỳnh thật sự không phát sinh quan hệ với Lâm Tiêu, nhưng mà cô đang cược, cô cược cô nói như vậy, Chiến Mục Hàng sẽ chán ghét buông cô ra. Quả thật, nghe Tô Thu Quỳnh nói như vậy, Chiến Mục Hàng hung hăng thả cô ra. Tô Thu Quỳnh vịn cửa ổn định cơ thể, tránh cho ngã nhào xuống đất, làm con của cô bị thương. Tô Thu Quỳnh lạnh như băng và cảnh giác liếc nhìn Chiến Mục Hàng, cô chẳng quan tâm chỉnh lại quần áo của mình, cô cố hết sức mở cửa phòng ra, xông ra bên ngoài. Bây giờ, quần áo của cô không chỉnh tề, cô đương nhiên không thế cứ như vậy đi ra ngoài, cô vội vội vàng vàng đưa tay, bắt đầu kéo váy của mình xuống. Tay của cô vừa đặt trên váy, âm thanh gắt gỏng của Chiến Mục Hàng vang lên sau lưng cô: “Tô Thu Quỳnh, cô cái người phụ nữ này, cô thật đúng là không biết xấu hổ đúng không?” Mặc thành như vậy ra khỏi phòng vệ sinh nam, khách qua lại của Lam Điều nhiều như vậy, người phụ nữ này, chính là quyết tâm muốn bị người ta nhìn thấy phải không?! Cô không biết xấu hổ, Chiến Mục Hàng anh ta còn không biết cất cái mặt này vào đâu! “Chiến Mục Hàng, anh là cái gì của tôi? Tôi có mất mặt hay không, liên quan gì đến anh!” Trong lòng Tô Thu Quỳnh vô cùng loạn, nhưng mà cô kiêu ngạo, sự kiêu ngạo của cô làm cô không cúi đầu với Chiến Mục Hàng, cô cười lạnh nói. “Tô Thu Quỳnh, được, cô lợi hại! Xem như cô lợi hại!” Chiến Mục Hàng tức giận đến cả mặt vặn vẹo đến thay đổi hình dạng, anh ta một tay đè lại bả vai Tô Thu Quỳnh, anh ta muốn nói gì đó, nhưng anh ta bị người phụ nữ này làm tức quá rồi, trong thời gian ngắn, không tìm được giọng nói của mình. Lúc bàn tay lớn của Chiến Mục Hàng chạm vào bả vai cô, cả người Tô Thu Quỳnh, lập tức căng thẳng lên. Vừa rồi, cô cho rằng Chiến Mục Hàng đã không có ý chạm vào cô nữa, anh ta không phải đổi ý chứ? “Chiến Mục Hàng, anh nhanh thả tôi ra!” Nghĩ đến Chiến Mục Hàng thật sự muốn gì đó với cô ở cái nơi này, Tô Thu Quỳnh lại không thể giữ tỉnh lại: “Anh đừng chạm vào tôi! Thả tôi ra! Nhanh thả tôi ra!” “Tô Thu Quỳnh, cô mẹ nó câm miệng cho tôi!” Chiến Mục Hàng thô lỗ kìm hãm cổ tay Tô Thu Quỳnh, lập tức nhanh chóng giúp cô chỉnh lại áo quần trên người. Anh cho dù hận không thể bóp chết người phụ nữ Tô Thu Quỳnh này, anh cũng sẽ không để cô đi ra ngoài như vậy, cho đàn ông toàn thế giới nhìn. Tô Thu Quỳnh sững sờ, cô thế nào cũng không ngờ được, Chiến Mục Hàng bắt lấy bả vai cô, là vì giúp cô chỉnh lại quần áo. Cái này hình như, không phù hợp với tác phong của Chiến Mục Hàng. Nhưng mà, Chiến Mục Hàng thích làm gì, liên quan gì đến cô chứ! Bây giờ cô, chỉ muốn chạy khỏi tên biến thái này xa xa chút, đời này cũng đừng gặp lại. Sau khi quần áo được chỉnh lại đàng hoàng, Tô Thu Quỳnh nhanh chóng lùi bước về sau, giữ vững khoảng cách an toàn với Chiến Mục Hàng. Vốn là, Chiến Mục Hàng đã tức giận đến hỏng mất rồi, thấy Tô Thu Quỳnh phòng bị mình như vậy, anh ta lại càng tức đến điên lên. “Tô Thu Quỳnh, cô lăn đến đây cho tôi!” Chiến Mục Hàng gắt gỏng ra lệnh. Tô Thu Quỳnh cũng lười quan tâm đến Chiến Mục Hàng, anh ta bảo cô lăn đến thì cô lăn đến so? Cô cũng không phải là quả bóng da, sao có thể hiểu chuyện như vậy chứ?! Tô Thu Quỳnh xoay người, cũng sắp đi ra ngoài nhà vệ sinh, bị cô lơ đi như vậy, Chiến Mục Hàng giống như nổi điên muốn tìm kiếm cảm giác tồn tại. “Tô Thu Quỳnh, tôi đang nói chuyện với cô!” Tô Thu Quỳnh tiếp tục không đếm xỉa đến Chiến Mục Hàng, anh ta thật là buồn cười, anh ta cho mình là ai chứ? Ai quy định anh ta nói chuyện với cô, cô phải để ý đến?! Tô Thu Quỳnh không biết đối nhân xử thế như vậy, Chiến Mục Hàng cuối cùng không thể nhịn được nữa, anh ta đưa tay bắt lấy cổ tay Tô Thu Quỳnh, trực tiếp bế cô lên. “Tô Thu Quỳnh, đêm hôm nay, cô đừng hòng chạy!” Thật vất vả mới có cơ hội thấy ánh mắt trời, đột nhiên lại bị Chiến Mục Hàng giam cầm, trong lòng Tô Thu Quỳnh hận vô cùng: “Chiến Mục Hàng, chúng ta đã ly hôn, anh có thể có chút liêm sỉ không, đừng cứ quấn quýt tôi mãi?!” “Tô Thu Quỳnh, cô nằm mơ!” Chiến Mục Hàng mở cửa chính nhà vệ sinh ra, bế Tô Thu Quỳnh trực tiếp xuống tầng hầm để xe: “Không phải cô nói Lâm Tiêu rất lợi hại sao? Đêm hôm nay, tôi sẽ kiểm tra cẩn thận một chút, anh ta làm cô thấy lợi hại thế nào!” “Chiến Mục Hàng, tên điên này! Biến thái! Thần kinh!” Tô Thu Quỳnh không biết mắng người, bây giờ, gần như tất cả những từ cô có thể nghĩ ra, đều lấy ra mắng Chiến Mục Hàng rồi. Trong lòng cô, thật sự rất sợ rất sợ, cô thật sự nghĩ không ra, đến cùng là Chiến Mục Hàng muốn kiểm tra thế nào! Có chút sợ hãi, càng không biết, càng giày vò, Tô Thu Quỳnh cảm thấy mình gần như muốn điên lên mất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]