Lúc này, Nhan Nhã Tịnh cũng đã ý thức được nguy hiểm, nhưng cô đang say rượu nên vô cùng dũng cảm.
Cô kiêu ngạo nhướng mày nhìn Lưu Thiên Hàn, oai phong lẫm liệt nói: “Biết chứ! Ăn… ăn sạch anh…”
Ánh mắt người đàn ông hết trầm rồi lại sáng, giống như một con sói đang ẩn núp trong bóng tối, không thể tự kiềm chế…
Lúc Nhan Nhã Tịnh tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao. Cô trở mình, cơn đau nhức truyền đến từ eo khiến cô suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Nhan Nhã Tịnh đột nhiên mở to mắt, cô dùng sức xoa bóp chiếc eo gần như sắp gãy của mình.
Tại sao cả người cô lại đau nhức đến vậy! Đêm hôm qua tên khốn vô lại nào đã hung hăng đánh cô một trận thế?
Cô bị đánh thảm đến vậy, không thể nhịn nổi mà!
Cô nhất định phải tìm ra tên đánh mình, hung hăng đánh trả một trận!
Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng động não, cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra vào tối qua, muốn tìm ra kẻ đã gây ra tội ác tày trời kia.
Nhan Nhã Tịnh nhớ ra, tối hôm qua là sinh nhật Hách béo, cô mời Hách béo ăn một bữa cơm, sau đó còn uống một ly rượu vang.
Sau khi uống rượu, cô say đến mức mơ hồ, hình như sau đó cô còn nhìn thấy anh Lưu.
Nhìn thấy anh Lưu, tật cũ của cô lại tái phát, chủ động yêu thương nhung nhớ, còn ồn ào náo loạn đòi xem bói cho anh Lưu.
Nhớ lại cảnh tượng đêm qua, cô giống như bạch tuộc dán lên người anh Lưu, Nhan Nhã Tịnh vội vàng che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309321/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.