Hơn nữa, Nhan Nhã Tịnh nhảy xuống từ trên lầu, bộ phận tiếp đất trước không phải là mặt cô.
Phòng của Ngô Minh Triết nằm ở lầu hai, với độ cao này, cho dù phía dưới là nền xi măng đi nữa thì cũng không ngã chết người.
Huống chi ở phía dưới căn phòng của Ngô Minh Triết là một thảm cỏ xanh rất lớn, Nhan Nhã Tịnh vừa vặn ngã xuống bãi cỏ, ngoại trừ mông cùng với mắt cá chân có hơi đau thì cô chẳng có chỗ nào khác thường.
Nhan Nhã Tịnh muốn đứng dậy từ trên cỏ, cũng không biết bởi vì mắt cá chân quá đau hay là bởi vì uống nhiều thuốc mà khiến cả người cô không còn chút sức lực, cô chật vật cả nửa ngày mà không thể đứng dậy nổi.
Trái lại, cô còn ngã ra phía trước, đúng lúc xoay mình biến thành tư thế mặt chạm đất, miệng đầy cỏ.
À, còn có bùn nữa.
Nhan Nhã Tịnh yếu ớt phun bùn trong miệng ra, cô vẫn còn tích cực mà nghĩ rằng cho dù ăn toàn là bùn là cỏ đi nữa thì cũng tốt hơn bị đôi môi như lạp xưởng của Ngô Minh Triết cưỡng hôn.
Cũng không biết nếu như cô bị Ngô Minh Triết bắt trở về, anh ta có tiếp tục làm chuyện tối nay hay không.
Lúc nãy, cô và Ngô Minh Triết không có tiếp xúc thân mật mà cô đã sắp muốn buồn nôn đến chết rồi, nếu như thật sự phát sinh quan hệ với Ngô Minh Triết, cô tình nguyện ăn bùn ăn đất cả đời.
Bỗng nhiên ở bên ngoài lại có tiếng bước chân vang lên, trong lòng Nhan Nhã Tịnh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309260/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.