Không phải đấy chứ? Hình như cô xuất hiện ảo giác rồi, tại sao cô lại nghe thấy giọng nói của anh Lưu ở đây?
Nhan Nhã Tịnh quay mặt lại, động tác cứng sượng vô cùng. Không sai, Lưu Thiên Hàn đang lạnh lùng đứng trước mặt cô.
Đôi mắt của anh vẫn sâu hút tĩnh lặng tựa đầm nước lạnh ngàn năm. Khóe môi anh hơi nhếch lên, nhưng cái nhếch môi này chẳng những không khiến người ta cảm nhận được chút ấm áp nào, mà ngược lại còn càng cảm thấy lạnh lẽo hơn.
Cơ thể nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh không khống chế được mà run lên. Bây giờ anh Lưu đang rất tức giận, rất nguy hiểm!
Hơn nữa, lúc này trông anh Lưu rất nóng nảy, cứ như chuẩn bị đánh người đến nơi rồi!
Nhan Nhã Tịnh ỷ vào nguyên tắc không giơ tay đánh người mặt cười, cô nở một nụ cười rực rỡ với Lưu Thiên Hàn: “Cậu trẻ… anh… anh Lưu, trùng hợp quá nhỉ.”
“Ha…”
Lưu Thiên Hàn không nói gì, chỉ cười giễu một tiếng thật trầm thấp. Vốn dĩ nhiệt độ trong quán cà phê này đã đủ thấp rồi, anh cười một tiếng như thế càng khiến nhiệt độ trong quán rét lạnh đến mức khiến người ta run rẩy.
Nhan Nhã Tịnh bất giác run rẩy dữ dội hơn.
Kiều Phong cũng cảm thấy áp suất xung quanh đây hơi thấp, dường như thấp đến mức ngay cả hít thở cũng phải tốn chút sức. Nhưng ông ta cũng không nhận ra bầu không khí giữa Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn có vẻ gì không đúng.
Cậu trẻ?
Chắc chắn là bề trên rồi. Bọn họ đều vội đi tìm đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309223/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.