"Đúng vậy, thật sự là rất không biết xấu hổ, thiếu tiền thì cũng không thể không có điểm mấu chốt như vậy chứ, ngay cả nhẫn kim cương của người khác mà cũng trộm, còn cái gì cô ta không dám trộm nữa!" 
"Đúng vậy, sao đoàn làm phim của chúng ta lại có loại người không biết xấu hổ như vậy! Đúng là kéo thấp cấp bậc của chúng ta xuống." 
“Vậy mà chúng ta đã ở cùng một đoàn làm phim với kẻ trộm bốn tháng, nghĩ lại đúng là đáng sợ quá! Tôi sợ có một ngày cô ta sẽ trộm tới tôi mất.” 
Nghe mọi người trong đoàn làm phim bàn tán sôi nổi, Dương Mai càng thêm tự tin, cũng càng thêm cố gắng diễn xuất: "Bác sĩ Nhan, cô đừng giả câm nữa! Cô ăn cắp nhẫn kim cương của tôi, chẳng lẽ cô không nên xin lỗi tôi sao? Được rồi, cô đã không biết xấu hổ, vậy bây giờ tôi sẽ gọi báo án, tìm cảnh sát tới phân xử cho bọn tôi!” 
Tôn Lệ lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, nào chuyện gì chưa từng thấy qua. Ở trong cái giới này, chỗ nào cũng có hãm hại, phản bội, e là chuyện này không hề đơn giản như bề ngoài. 
Tôn Lệ lo lắng nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, cho dù Nhan Nhã Tịnh thật sự vô tội, nhưng đứng trước chứng cứ xác thực, có lẽ cô cũng chỉ có thể là người câm ăn Hoàng Liên. 
Tôn Lệ lo chuyện này ầm ĩ quá lớn sẽ phá hủy hoàn toàn sự nghiệp tương lai của Nhan Nhã Tịnh, thấy Dương Mai bấm điện thoại báo cảnh sát, cô ấy vội vàng giật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309151/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.