“Đúng vậy. Ảnh hậu Nhan chính là nữ thần trong lòng mọi người, sao cô ấy có thể là kẻ buôn người được?” Một cảnh sát nam khác cũng không nhịn được mở miệng.
Thấy hướng gió đổi chiều thành có lợi hơn cho cô ta, khuôn mặt xinh đẹp của Nhan Vũ Trúc trở về vẻ ưu nhã thường có, cô ta vén mái tóc xoăn dài của mình, nở nụ cười vừa thong dong vừa thân thiện: “Đúng vậy, là hiểu lầm thôi, tôi rất thích công việc hiện tại, tôi sẽ không đổi nghề làm kẻ buôn người đâu.”
Nhan Vũ Trúc rõ ràng đang nói với vẻ pha trò, lập tức kéo lại không ít thiện cảm, hai cảnh sát nam càng thêm chắc chắn, nữ thần không thể là kẻ buôn người được.
Chỉ có nữ cảnh sát kia vẫn tương đối lý trí, không thể trông mặt mà bắt hình dong, ai biết được dưới vẻ ngoài xinh đẹp này, Nhan Vũ Trúc lại có một lòng dạ dơ bẩn! Vừa rồi khi cô ấy tới đã tận mắt nhìn thấy Nhan Vũ Trúc muốn đánh hai đứa trẻ đáng yêu này.
“Nhan Vũ Trúc, cô đừng giả vờ nữa! Nếu không phải do cô xấu xa, sao An Mỹ lại khóc dữ vậy?” Tô Thu Quỳnh kéo Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ ra phía sau mình, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp mang theo vẻ tức giận rõ ràng: “Nhan Vũ Trúc, hôm nay trước mặt các anh chị cảnh sát, cô cần phải nói rõ ràng cho chúng tôi.”
Để phối hợp với Tô Thu Quỳnh, Nhan An Mỹ càng khóc to hơn, cô bé chớp chớp đôi mắt mông lung đẫm lệ, túm lấy tay nữ cảnh sát kia:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309119/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.