Nhan Nhã Tịnh thật sự rất tò mò Nhan Vũ Trúc có ơn gì với Lưu Thiên Hàn, nhưng cô không hỏi. Lưu Thiên Hàn rất kiệm lời, có thể nói những lời này đã là đáng quý rồi, cô hỏi quá nhiều thì sẽ vượt quá giới hạn.
Không ngờ, Lưu Thiên Hàn im lặng một lát, sau đấy lại dùng giọng nói lạnh lẽo như băng tuyết nói: “Năm năm trước, cái đêm cô gặp Trung Văn thì tôi bị người ta gài bẫy, hạ thuốc. Nhan Vũ Trúc gặp được, đã cứu mạng tôi.”
Mọi người đều là người trưởng thành, Lưu Thiên Hàn nói như vậy, Nhan Nhã Tịnh đương nhiên biết anh bị người ta chuốc cho thứ gì, còn Nhan Vũ Trúc đã dùng cơ thể của mình để cứu anh.
Nghĩ đến việc Lưu Thiên Hàn và Nhan Vũ Trúc đã làm chuyện thân mật nhất giữa nam và nữ, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy hơi tức ngực khó thở.
Nhưng nghĩ lại, Nhan Nhã Tịnh lại phát hiện có gì đó không đúng.
Đêm đó Nhan Vũ Trúc bị tai nạn sảy thai cơ mà, sao cô ta có thể dùng cơ thể mình để cứu Lưu Thiên Hàn được?
“Anh Lưu, anh chắc chắn người đêm đó là Nhan Vũ Trúc chứ?”
Sau khi hỏi xong câu này, Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn cắt đứt lưỡi mình, cô hỏi như vậy có giống xen vào việc của người khác không!
“Ừ.” Lưu Thiên Hàn nhìn Nhan Nhã Tịnh với ánh mắt sâu thẳm, khẽ giọng đáp lại.
Anh Lưu chắc chắn người đêm đó là Nhan Vũ Trúc.
Nhan Nhã Tịnh càng thấy tức ngực hơn. Cô đúng là lắm chuyện mà. Sao anh Lưu có thể không biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309115/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.