Bùi Bảo Bình âm thầm miết thẻ ngân hàng trong túi, tối hôm qua, bên trong tấm thẻ này có thêm một tỷ rưỡi.Lấy tiền của người ta thì phải giúp người ta trừ họa. Hôm nay ông ta nhất định phải ép Nhan Nhã Tịnh bỏ đi.
Bùi Bảo Bình đẩy gọng kính viền vàng trên sống mũi, nói vờ nói vịt: “Có hiểu lầm gì trong chuyện này phải không?”
“Hiểu lầm?” Người phụ nữ kia ra sức phát huy bản tính chanh chua, cô ta nhảy dựng lên: “Cô ta đã ngủ với chồng tôi, còn có thể có hiểu lầm gì được đây!”
Người phụ nữ kia quay người lại, hét về phía cầu thang: “Lý Tùng, anh lại đây cho tôi! Anh nói xem, có phải con hồ ly tinh này quyến rũ anh không?”
Bị vợ của mình gọi tên, Lý Tùng cúi đầu ngoan ngoãn đi từ đầu cầu thang tới, anh ta ngẩng mặt lên, liếc mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái rồi lập tức cúi đầu.
“Đúng, là cô ta đó. Vợ à, anh sai rồi. Sau này anh sẽ không dám nữa đâu. Anh nhất thời mụ mị nên mới bị cô ta mê hoặc! Cô ta... Cô ta cứ quấn lấy anh, anh không nhịn được...”
Giọng nói của Lý Tùng mỗi lúc một lí nhí, cứ như thật sự cùng Nhan Nhã Tịnh làm chuyện gì đó khuất tất.
Bùi Bảo Bình làm ra vẻ vô cùng đau đớn: “Nhã Tịnh à, sao cô có thể làm ra chuyện hồ đồ thế này?”
Nhan Nhã Tịnh không lên tiếng ngay, ánh mắt trong suốt của cô lạnh lùng nhìn Bùi Bảo Bình. Lời này của Bùi Bảo Bình rõ ràng là nhận định cô đã làm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/278472/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.