Hiểu lầm này thật sự quá lớn rồi!
Đặt mình ở trong hoàn cảnh của người khác, nếu như anh Lưu ở chung trong một gian phòng với một cô gái chỉ quấn một chiếc khăn tắm thì cô chắc chắc cũng tức muốn chết.
Hiện tại anh Lưu nhìn thấy cô và Cung Trí Cương như thế này không tức mới lạ đó!
Thực ra anh vẫn là một bình giấm to hay ghen như cũ!
Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ đã rất đau đầu, bây giờ nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đang đứng ở cửa phòng bao, đầu cô lại càng đau hơn.
Cô muốn nhanh chóng xóa bỏ sự hiểu lầm của anh Lưu với cô, nhưng sau khi say rượu đầu óc lại phản ứng rất chậm chạp, cô không nghĩ ra được cách đối phó gì cả.
Cô chỉ có thể ngây ngốc đứng im tại chỗ, gọi anh bằng giọng điệu lấy lòng vô cùng: "Anh hai. "
Cung Trí Cương giống như không nhìn thấy Lưu Thiên Hàn vậy, anh một lần nữa nghiêm túc lặp lại với Nhan Nhã Tịnh: "Nhã Tịnh, anh sẽ chịu trách nhiệm với em! "
Đầu Nhan Nhã Tịnh đau đến mức chân đứng không vững, Cung Trí Cương ở trước mặt anh Lưu nói với sẽ chịu trách nhiệm với cô là muốn hại chết cô đúng không!
Quả đúng như vậy, Cung Trí Cương vừa dứt lời thì tiếng cười lạnh của Lưu Thiên Hàn liền vang lên trong không trung.
"Ha! "
Cơ thể nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh không khống chế được mà run lên, cô loạng choạng đi về phía Lưu Thiên Hàn: "Anh hai, chúng ta về nhà đi…"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/2362802/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.