Liễu Đào hít sâu một hơi, vừa định sắp xếp lại lời nói để giải thích thì Lê Mặc đã đấm một cú thật mạnh vào mặt Phí Nam Châu.
Anh ta không ngờ thần tượng của mình ở bên Phí Nam Châu lại phải chịu ấm ức như vậy.
Lê Mặc biết Phí Nam Châu là một trong những giám khảo của cuộc thi thiết kế thời trang lần này, đắc tội với Phí Nam Châu sẽ rất bất lợi cho phần thi sau này của mình, nhưng nhìn thần tượng của mình bị bắt nạt như vậy, anh ta không nhịn nổi.
Phí Nam Châu không ngờ tên trai bao trông ẻo lả này lại dám đánh mình. Anh buông Liễu Đào ra, giơ tay tàn nhẫn đấm vào mặt Lê Mặc.
Lê Mặc bị đánh đến khóe miệng đầy mùi máu tanh, nhưng anh ta không hề quan tâm tới những điều này. Nghĩ đến vừa nãy Phí Nam Châu nhục mạ Liễu Đào, anh ta dốc hết sức tiếp tục xông về phía Phí Nam Châu.
Liễu Đào biết Phí Nam Châu đánh nhau rất giỏi, Lê Mặc sẽ không đánh lại anh ta. Cô không muốn Lê Mặc bị liên lụy, vì thế khi thấy nắm đấm của Phí Nam Châu sắp đánh vào người Lê Mặc, cô vội vã đứng bảo vệ trước mặt Lê Mặc.
Phí Nam Châu không ngờ Liễu Đào lại đột nhiên lao tới, anh ta không kiềm được sức lực trên tay, nắm đấm đó vừa vặn va thật mạnh vào bụng cô.
Đau quá...
Liễu Đào đau đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tái mét. Thấy cô ấy như thế, trong lòng Lê Mặc càng đau hơn.
Anh ta nhanh chóng đỡ lấy Liễu Đào: “Liễu Đào, cô sao rồi?”
“Tôi không sao, Lê Mặc, anh mau về đi.”
Liễu Đào trông có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất là một cô gái lương thiên, lúc nào cũng thật lòng bảo vệ bạn bè và fan hâm mộ của mình.
Tình hình hiện tại của cô ấy không ổn chút nào, Liễu Đào không muốn Lê Mặc lo lắng cho mình nên cố mỉm cười: “Lê Mặc, tối nay cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà, tôi sẽ cố gắng giải thích với Nam Châu.”
Lê Mặc thực sự không yên lòng về Liễu Đào, nhưng anh ta không ngốc, cũng biết mâu thuẫn tối nay của Phí Nam Châu và Liễu Đào đều do mình mà ra. Nếu anh ta còn ở lại đây thì mối quan hệ của hai người họ sẽ càng thêm căng thẳng.
Lê Mặc nhìn Liễu Đào chằm chằm, sau đó quay người, lái xe ra khỏi khu biệt thự.
Anh ta thầm nghĩ, mình phải cố gắng trở nên mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn cả Phí Nam Châu.
Bây giờ anh ta hoàn toàn không có tư cách để sánh vai bên cạnh thần tượng của mình, chờ sau khi trở nên đủ mạnh, anh ta nhất định sẽ liều mạng cướp cô về.
Hôn nhân của cô không hạnh phúc, anh ta muốn mang hạnh phúc cho cô.
Lê Mặc vẫn luôn tin rằng, rồi sẽ có một ngày anh ta có thể đường hoàng đứng bên cạnh Liễu Đào. Vì mục tiêu này, anh ta đã âm thầm cố gắng đến mức khó mà tưởng tượng được vào những lúc người khác không nhìn thấy.
Nhưng anh ta không ngờ được rằng, Liễu Đào không đợi được anh ta trở nên mạnh mẽ hơn. Anh ta càng không dám nghĩ rằng đây là lần cuối cùng anh ta nhìn thấy Liễu Đào còn sống.
Sau khi Lê Mặc rời đi, Liễu Đào không để ý tới Phí Nam Châu mà đi thẳng vào bên trong biệt thự.
Khắp người Phí Nam Châu rét lạnh, tức đến mức lồng ngực không phập phồng dữ dội, nắm tay kia của anh ta bất cẩn đánh lên người Liễu Đào, lồng ngực anh ta giằng xé đau đớn, nhưng nghĩ tới Liễu Đào bảo vệ Lê Mặc, anh ta lại tức tới mức không thở nổi.
Vừa đi vào phòng ngủ, Phí Nam Châu đã ấn mạnh Liễu Đào lên giường: “Liễu Đào, cô thích thằng trai bao kia như vậy à?”
“Nam Châu, vừa nãy em đã giải thích với anh rồi, Lê Mặc chỉ là fans của em thôi, giữa em và anh ấy hoàn toàn trong sạch.”
Bụng Liễu Đào càng lúc càng đau, cơ thể cũng càng lúc càng mất sức. Bây giờ cô rất muốn tìm một nơi ấm áp để nằm xuống. Cô cảm thấy cơ thể mình đang rất rất lạnh, cô dồn sức ôm lấy cánh tay mình, nhưng cũng chẳng khiến cô ấm lên được.
“Hoàn toàn trong sạch?” Phí Nam Châu cười khẩy: “Trong sạch mà trên mặt anh ta lại viết tên của cô à? Liễu Đào, cô thực sự coi tôi là thằng ngu có phải không! Liễu Đào, tôi không tin một chữ nào trong lời cô nói hết!”
Vốn dĩ Liễu Đào đã không muốn giải thích nữa rồi, nghe thấy lời này của Phí Nam Châu, cô đột nhiên nghẹn lời.
Nếu như lời giải thích của cô chẳng có ý nghĩa gì, vậy cũng không cần phải tiếp tục nữa.
Ngoài mặt Liễu Đào cố gắng giữ dáng vẻ bình tĩnh, nhưng bụng cô đột nhiên đau như bị xé toạc, cuối cùng vẫn khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi biến dạng.
Cô biết, một cú đấm phải chịu đêm nay cực kỳ, cực kỳ hại cho cơ thể của cô.
Thậm chí, cô còn cảm thấy bây giờ cô đau như vậy, có khi còn chẳng sống nổi qua đêm nay.
Nếu đã không đợi được qua sinh nhật của Phí Nam Châu, vậy cô cũng không muốn tiếp tục níu kéo anh ta nữa.
Kết hôn với cô là chuyện khó chịu nhất đời này của anh ta, trước khi cô chết, cô muốn làm chuyện tốt một lần, để anh được tự do.
Tập tục của Vân Hải là sau khi vợ chồng bên trăm năm thì phải mai táng với nhau. Nếu như cô cứ chiếm lấy vị trí vợ của anh ta, cho dù cô có chết trước, tương lai bọn họ cũng phải chôn cùng nhau.
Lúc còn sống đã khiến anh ta cảm thấy ghê tởm lâu như vậy, lúc chết đi, cô không muốn tiếp tục khiến anh ta thấy ghê tởm nữa.
Cô thực sự rất ghét Cung Tư Mỹ, nhưng nếu như trên đời này chỉ có Cung Tư Mỹ có thể khiến anh ta thấy hạnh phúc, cô hy vọng anh ta có thể được như mong muốn.
“Nam Châu, anh có thể buông em ra trước được không? Em có thứ này cho anh xem.”
Liễu Đào đột nhiên bình tĩnh nói như vậy, Phí Nam Châu không khỏi sững sờ, bàn tay ấn trên người cô không tự chủ được mà buông ra.
Cơ thể cuối cùng cũng được tự do, Liễu Đào vịn mép giường cẩn thận xuống giường.
Thực ra cô muốn cử động nhanh một chút, cô lề mà lề mề như thế này chắc chắn khiến anh ta rất chán ghét. Vào giây phút cuối cùng trong sinh mạng của cô, cô không muốn bị anh ta ghét bỏ quá nhiều.
Nhìn thấy dáng vẻ như cành liễu trước gió này của Liễu Đào, đầu lông mày Phí Nam Châu nhíu lại rất chặt.
Sao trông cô lại yếu ớt như vậy?
Giả vờ đáng thương à?
Đúng rồi, giả vờ đáng thương là trò mà người phụ nữ này hay dùng nhất!
Vẻ thương tiếc trong mắt dần biến mất, trên khuôn mặt đường nét ôn hòa kia của Phí Nam Châu chỉ còn lại sự rét lạnh tận xương.
Liễu Đào cảm thấy khi ung thư tới giai đoạn cuối, tốc độ cơ thể yếu đi thực sự nhanh tới đáng sợ.
Tối nay lúc cô ra ngoài còn có thể tự mình đi như thường, còn bây giờ cô không vịn tường thì đứng không vững.
Cô lê người tới cái tủ bên cạnh, lấy hai tờ đơn ly hôn mà cô đã chuẩn bị từ sớm ra.
Cô chậm rãi đánh mắt nhìn tờ đơn ly hôn, không thể che giấu nổi đau đớn trong mắt.
Bắt đầu từ hôm nay, cô đã không còn là người của Phí Nam Châu nữa, chết, cũng không phải là ma nhà anh nữa rồi!
Sống chết gả cưới, chẳng còn liên quan, chắc chắn anh ta sẽ rất vui!
Bờ môi không kiềm chế được run rẩy, cổ họng cũng nghẹn ứ lại.
Liễu Đào quay lưng lại với Phí Nam Châu hít sâu mấy hơi, lúc này cô mới từ từ quay mặt sang, cố gồng hết sức mình rồi nói với anh bằng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
“Nam Châu, chúng ta ly hôn đi.”
Ly hôn?!
Phí Nam Châu chợt trợn trừng hai mắt, dù thế nào anh ta cũng không dám tin rằng Liễu Đào sẽ nói như vậy với anh ta.
Người phụ nữ này, năm năm trước tính đủ mọi cách để gả cho anh ta, bây giờ cuối cùng cô cũng được như mong ước, sao cô lại đề nghị ly hôn?
Sao cô dám!
Thằng trai bao kia! Đúng, chắc chắn là cô vì thằng trai bao kia!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]