Chương trước
Chương sau
Khi đọc được những tin tức này, theo bản năng Nhan Nhã Tịnh không muốn tin, nhưng lỡ như anh Lưu thật sự ở bên người phụ nữ khác trong cơn nóng giận thì sao?

Hơn nữa cô đã từng đến phòng làm việc của anh Lưu, những bức ảnh của Tô Ảnh quả thật được chụp trong phòng làm việc của anh.

Người như anh Lưu chắc chắn sẽ không cho phép phụ nữ tự tiện vào phòng làm việc của mình. Tô Ảnh lại xuất hiện trong phòng làm việc của anh, tình huống này quả thật không bình thường.

Càng nghĩ, vẻ mặt Nhan Nhã Tịnh càng khó coi hơn, ngay cả ngón tay cô cũng mất khống chế mà run lên, thời gian trôi qua dài như một thế kỷ, Nhan Nhã Tịnh mới nhận được tin nhắn trả lời từ Lưu Thiên Hàn.

“Không phải.”

Nhìn đoạn tin nhắn lời ít nhưng ý nhiều này, trái tim Nhan Nhã Tịnh lập tức chìm xuống đáy vực.

Tối qua anh thật sự ở bên Tô Ảnh!

Không, dù anh nói không phải, cô vẫn không muốn tin anh Lưu sẽ tuỳ tiện chạm vào những người phụ nữ khác!

Cô không tin!

“Chủ nhiệm Nhan, chị sao vậy?” Thấy vẻ mặt Nhan Nhã Tịnh khó coi một cách bất thường, Hà Hân Nghi lo lắng hỏi.

“Không có gì, chị ăn phải gì đó nên bị tiêu chảy, chị đi vệ sinh đây.”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh cầm lấy điện thoại, nhanh chóng đi về phía nhà vệ sinh.

Sau khi suy nghĩ, Nhan Nhã Tịnh gọi cho Nhạc Dũng, cô không nhiều lời mà hỏi thẳng vào vấn đề: “Nhạc Dũng, tối qua anh Lưu ở cùng với Tô Ảnh thật hả?”

Lúc này Nhạc Dũng đang đứng trước mặt người đại ca có vẻ mặt đen có thể so sánh với Bao Công nhà anh ta. Thật ra anh ta rất muốn nói cho Nhan Nhã Tịnh biết vừa rồi đại ca nhận được tin nhắn từ cô đã hỏi anh ta một câu.

Anh hỏi, Tô Ảnh là ai?

Đại ca còn không biết Tô Ảnh là cọng hành nào, sao anh có thể ở cùng Tô Ảnh được?

Anh ta bảo đại ca đọc tin tức trên mạng, đại ca mới biết rốt cuộc Tô Ảnh là cọng hành nào.

Anh ta còn muốn nói cho Nhan Nhã Tịnh biết đại ca trả lời cô tin nhắn đó là vì cố tình chọc giận cô, nhưng khi đối mặt với ánh mắt sâu thẳm đáng sợ của đại ca nhà mình, anh ta không dám nói ra lời này.

Anh ta chỉ có thể run rẩy, mập mờ trả lời Nhan Nhã Tịnh một câu trước ánh mắt như đao của đại ca nhà mình: “Có thể, có lẽ, hình như, là thế.”

Sau khi cúp máy, Nhạc Dũng sợ Nhan Nhã Tịnh buồn, bèn lấy điện thoại định lén nhắn tin cho cô biết rằng chuyện của Tô Ảnh hoàn toàn không phải sự thật, nhưng anh ta chưa kịp cầm điện thoại đi ra khỏi phòng làm việc thì giọng nói lạnh lùng của Lưu Thiên Hàn đã vang lên từ phía sau lưng.

“Đứng lại!”

“Đại ca, có chuyện gì không ạ?” Nhạc Dũng lau mồ hôi lạnh trên trán, xấu hổ cười hỏi.



“Tôi và Tô Ảnh ở bên nhau.” Tạm dừng một lúc, anh bổ sung thêm một câu: “Nói với Nhan Nhã Tịnh, tôi và Tô Ảnh ở bên nhau!”

Tất nhiên Nhạc Dũng hiểu ý trong lời này của Lưu Thiên Hàn. Rõ ràng ý anh là dù giữa anh và Tô Ảnh thật sự không có gì, anh cũng phải làm Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng anh và Tô Ảnh có quan hệ mập mờ.

Nhạc Dũng nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt phức tạp, đại ca ơi, sao anh lại tự tìm đường chết thế hả!

Bây giờ anh nói anh và Tô Ảnh ở bên nhau, đợi đến khi anh khôi phục ký ức, anh phải giải thích với cô Nhan thế nào đây?

Dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch! Quỳ vỏ sầu riêng cũng không cứu được anh đâu!

Theo nguyên tắc trung thành tuyệt đối với đại ca nhà mình, Nhạc Dũng vẫn không sợ chết hỏi một câu: “Đại ca, anh có chắc là muốn tôi nói vậy với cô Nhan không? Nếu một ngày nào đó anh và cô Nhan quay lại, chuyện này sẽ trở thành lịch sử đen không thể rửa sạch của anh.”

“Giữa tôi và Nhan Nhã Tịnh đã chấm dứt rồi.”

Dường như cảm thấy câu này của mình chưa đủ dứt khoát, Lưu Thiên Hàn còn nói thêm một câu: “Dù kiếp sau tôi cũng sẽ không quay lại với cô ta!”

Nhạc Dũng thức thời im miệng, được thôi, đại ca, câu này là do anh nói đấy nhé!

Chúc anh có giỏi thì kiếp này, kiếp sau cũng đừng hối hận!

“Đại ca, anh yên tâm, giờ tôi sẽ gửi tin nhắn cho cô Nhan, nói rằng tối qua anh và Tô Ảnh đã đại chiến ba trăm hiệp.”

Khi Nhạc Dũng nói lời này, Lưu Thiên Hàn đang nhìn vào màn hình máy tính trước mặt.

Trên màn hình đang hiển thị những tin tức hot của hôm nay, anh vừa nhìn qua đã thấy một tin tức vừa được đăng tải.

“Cậu hai Lưu và nữ diễn viên tuyến mười tám Tô Ảnh đại chiến ba trăm hiệp, Tô Ảnh nằm trên sofa quyến rũ rên rỉ, cậu hai Lưu, anh lợi hại quá! Tiếp tục đi ạ!”

Trong tin tức này còn đính kèm bức ảnh Tô Ảnh nằm trên ghế sofa chụp tự sướng, tư thế kia rất giống như đang làm gì đó.

“Khụ khụ...”

Lưu Thiên Hàn suýt sặc nước miếng, còn tiếp tục cơ á?

Với tư thế khó coi này của cô ta, anh chạm thôi đã thấy ghê tởm mấy ngày rồi, nếu làm với cô ta thì chắc anh sẽ nôn chết!

Khẩu vị của anh không nặng thế đâu!

Bỗng nhiên Lưu Thiên Hàn nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh...

Anh xấu hổ phát hiện, chỉ mới suy nghĩ thôi mà anh đã có phản ứng rồi!

“Chết tiệt!”



Lưu Thiên Hàn nhỏ giọng mắng một câu, anh bị lừa đá vào đầu mới có thể có phản ứng với người phụ nữ không biết điều Nhan Nhã Tịnh kia!

Đúng, không phải anh có phản ứng với Nhan Nhã Tịnh, anh có phản ứng vì Tô Ảnh! Chắc chắn là vì xem ảnh của Tô Ảnh nên anh mới có phản ứng!

Lưu Thiên Hàn tự lừa mình dối người nhìn vào màn hình, nhìn tư thế quyến rũ của Tô Ảnh, dạ dày anh lại bắt đầu khó chịu.

Quái thật chứ!

Nghĩ xong, Lưu Thiên Hàn còn ép buộc Nhạc Dũng gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh bằng ánh mắt lạnh như băng của mình.

Nhạc Dũng nhìn đại ca nhà mình tự tìm đường chết, run tay gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh.

“Cô Nhan, tối qua đại ca và cô Tô đã đại chiến sáu trăm hiệp, đại ca mạnh lắm, mọi người trong công ty đều nghe thấy tiếng rên của cô Tô.”

Sau khi gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh, Nhạc Dũng thương hại nhìn Lưu Thiên Hàn: “Đại ca, như vậy đã được chưa ạ?”

Lưu Thiên Hàn trả lời với giọng ồm ồm: “Được.”

Anh cứ tưởng kích thích Nhan Nhã Tịnh xong, lòng anh sẽ thoải mái hơn, nhưng sau khi Nhạc Dũng nhận được tin nhắn từ Nhan Nhã Tịnh, anh phát hiện anh không vui, không vui chút nào cả.

Nhan Nhã Tịnh chỉ trả lời ba từ đơn giản: “Tôi biết rồi.”

Tôi biết rồi?

Lưu Thiên Hàn tức giận đến mức tâm trí vặn vẹo, anh nói anh lên giường với người phụ nữ khác, thế mà cô chỉ bảo cô biết rồi?

Người phụ nữ này đúng là vô tâm tuyệt tình, hoàn toàn không để Lưu Gia Thành anh ở trong lòng!

Điều khiến Lưu Thiên Hàn tức giận hơn là tới trưa Nhạc Dũng báo với anh, Thẩm Quyện ôm một bó hoa hồng đỏ đến bệnh viện để cầu hôn Nhan Nhã Tịnh!

Ha!

Anh đang dính scandal này mà cô vẫn có tâm trạng nhận lời cầu hôn của người đàn ông khác?

Sao người phụ nữ này lại giỏi thế hả!

Cô giỏi lắm! Giỏi nhất luôn rồi!

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng đóng tài liệu công việc trên bàn lại, đôi chân dài thẳng tắp sải bước ra khỏi phòng làm việc.

Nhạc Dũng không rõ vì sao, vội vàng đuổi theo: “Đại ca, anh đi đâu vậy?”

Lưu Thiên Hàn nghiến răng đáp: “Đi bệnh viện, khám bệnh!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.