“Thiếu gia, đùi gà này ăn thật là ngon. Nếu ngươi không nếm thử một chút, không thì ta sẽ ăn hết.” Trong miệng tuy nói như vậy, bất quá Tử Nghiên đã đem hai cái đùi gà còn sót lại trong mâm đều giữ lại. Cầm chặt trong tay, ngôn bất do trung (lời không thật lòng) hỏi Thượng Quan Nghệ, mắt lóe ra quang mang ‘đừng đến tranh cùng ta’.
Kháo! Đều dính đầy nước miếng của ngươi, ta làm sao mà ăn. Tiểu tử này thật là càng ngày càng vô pháp vô thiên. Một bàn đều để cho hắn ăn đến ngửa mặt lên trời, còn có mặt mũi hỏi mình có muốn ăn hay không. Ăn cái gì? Ăn cái mâm sao!
Phủ lên một nụ cười mê người, ôn nhu nói: “Nghiên nhi ăn no chưa? Nếu không ta lại gọi thêm, dù sao cũng là tửu lâu nhà mình, lại không tiêu tiền, ăn cái gì nói với thiếu gia.” Ngươi nha, một người mà ăn hai mươi món, uống ba bầu rượu, toàn bộ khấu trừ từ tiền tiêu vặt hàng tháng của ngươi, một chút giảm giá cũng không.
“Không … không cần.” Tử Nghiên xấu hổ cuối đầu. Thiếu gia dù cho dùng nữa bên mặt nạ che mặt, cũng như trước không ngăn được hào quang. Trước đây, nếu không phải là thiếu gia đem mình từ trong tay bọn buôn người cứu ra, vậy hắn sớm đã chết ở trên giường của những nhà giàu sang biến thái này rồi.
Coi như tiểu tử ngươi biết điều. Thượng Quan Nghệ ‘dối trá’ lần thứ hai quan tâm nói: “Không có việc gì, ngươi thật vất vả mới được đi ra một lần, đương nhiên muốn ăn no chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/76710/quyen-1-chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.