“Vương gia, vương gia, ngươi thức dậy chưa?” Tiểu thái giám nhỏ giọng hỏi. Người nào không biết gọi Nghệ thân vương rời giường là chuyện rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ mất nữa cái mạng.
“Vương gia…” hắn kiên trì hỏi lại.
“Dậy rồi, trở về nói với chủ tử của ngươi, để cho bọn họ ăn trước, ta một hồi đi ra.”Thượng Quan Nghệ đứng dậy đi đến tủ tìm y phục.
“Đã biết, nô tài cáo lui” Tiểu nô tài vội vàng chạy đi.
Hôm nay tâm tình không tệ, Thượng Quan Nghệ chọn một cái áo khoác màu xanh da trời mặc vào. Đẩy cửa ra hướng tới nhà ăn, đám người kia nếu không đủ người chắc sẽ không ăn cơm, liền đi nhanh một chút, bằng không thật sự trở thành đối tượng để mọi người chỉ trích.
Cái hắn mặc tới là ‘Chủ nghĩa xã hội’ tân nữ tính của mẹ cũng không biết hiện tại cùng ‘thân thân’ của nàng sống như thế nào, tìm người viết một lá thư cũng không có, rốt cục không biết nàng coi trọng nam nhân kia ở chỗ nào. Thượng Quan Nghệ vừa oán hận vừa đi ra khỏi phòng, đi đến nhà ăn.
Nhà ăn
“Đã nói đừng có chờ ta, kêu các ngươi ăn trước, nếu ta chưa thức dậy các ngươi cũng không ăn cơm!” Thượng Quan Nghệ đi vào nhà ăn thấy mọi người quả thực đang đợi hắn, ngoài miệng trách cứ nhưng trong lòng lại là ấm áp. Đây mới là người nhà nha! Hắn cười, đến chỗ trống bên cạnh Sở Lạc Phong ngồi xuống. “Lão bà, ta rất nhớ ngươi!” Hôn Sở Lạc Phong một cái, đối với biểu tình tái đi của mọi người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/76707/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.