Thượng Quan Nghệ bưng đồ ăn vào phòng, liếc mắt nhìn người nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích, đem thức ăn để trên bàn. “Uy, dậy ăn cơm, đừng giả chết!” Tiến lên cuộn màn trước giường. “Ta nói chuyện với ngươi đấy! Ngươi có ăn hay không, không ăn ta liền đem ra ngoài đổ.” Thượng Quan Nghệ ngồi lên giường, vỗ vỗ mông người trên giường.
“Vậy ngươi đỡ ta ngồi dậy trước a! Ta nằm ở trên giường làm sao ăn? Đỡ ta ngồi dậy a!” Minh Hi đưa tay để cho Thượng Quan nghệ đỡ mình dậy, nhân tiện đưa qua miễn phí mấy cái liếc mắt xem thường. “Một chút năng lực dũng sĩ cũng không có! Ai, sau này làm sao có thể ra ngoài lăn lộn a, vi huynh thật sự là không yên tâm ngươi a!”
“Phải, phải, phải! Ngài nói phải, là tiểu nhân sai!” Thượng Quan Nghệ rút khóe miệng đỡ Minh Hi dậy, tựa vào đầu giường. “Hiện tại có thể ăn rồi chứ, đại thiếu gia ~~~” Bưng cơm nước khinh bỉ nói.
“A ~~~~” Minh Hi hướng Thượng Quan Nghệ há to miệng của mình.
Làm gì? Thượng Quan Nghệ hồ nghi nhíu mày lại, nhìn cái miệng rộng của Minh Hi, hỏi: “Ngươi đau răng, hay là đau cổ họng? Có muốn ta tìm thuốc giảm đau cho ngươi hay không, đau răng rất thống khổ…”
Trợn to hai mắt nhìn Thượng Quan Nghệ lải nhải, Minh Hi hai tay dùng sức nắm mặt xoa xoa, “A ~~~~” Hét lớn một tiếng ngã xuống giường. Nếu không phải là mấy ngày nay ở chung, hắn thật sự sẽ cho rằng người này đang giả ngu. Trời ơi, hắn sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/2987512/quyen-6-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.