Thượng Quan Nghệ ngồi trên giường ở nhà trọ nhìn Triển Đình Hiển an bài mọi thứ hỏi: “Ngươi muốn hỏi cứ hỏi, làm gì kiềm nén chính mình! Ta nhìn cũng cuống cuồng mệt mỏi thay ngươi!” Thậm chí từ sau khi nói cho hắn biết mình có nhi tử, người này cứ là lạ, muốn nói lại thôi, lời nói ngậm trong miệng nhất định không nói, suốt ngày sụ mặt. “Một lần cuối cùng, ngươi nếu như không hỏi, sau này cũng đừng hỏi!” Liếc mắt nhìn Triển Đình Hiển không nói lời nào, Thượng Quan Nghệ bắt đầu cởi y phục chuẩn bị ngủ.
Triển Đình Hiển nhìn người chui vào trong ổ, đóng kín cửa, cũng lên giường. Kỳ thực hắn sao lại không muốn hỏi, nhưng hắn có tư cách gì chất vấn Bảo Bối. “Ta…” Không quan tâm ngươi có mấy hài tử, nhưng mà…
“‘Mẫu thân’ hài tử ngươi căn bản không cần lo lắng, bởi vì ta ngay cả mặt mũi của hắn là dạng gì cũng chưa nhìn thấy, với lại hắn là nam nhân!” Thượng Quan Nghệ xoay người. “Còn nhớ lúc đó có một đứa con ‘song tính nhân’ của tội thần kia bị đưa tiến cung, kết qua ngươi không cần, cuối cùng bị đưa tới phòng đấu giá không?”
Triển Đình Hiển suy nghĩ một chút, nhớ lại lúc đó hình như có chuyện như vậy, hắn không có hứng thú, để cho bọn họ giải quyết công sự.
Thượng Quan Nghệ bất đắc dĩ thở dài, nói: “Ta khi đó lúc trốn nhà ra ngoài chơi, đem phần lớn công tác đều ném cho Sở Lạc Phong kia hỗn cầu. Ta biết người nọ là có thù tất báo, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/2987504/quyen-5-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.