“Còn lại giao cho ngươi!” Nói với Hàn triệt xong, Thượng Quan Nghệ đi tới trước mặt Triển Đình Hiển. “Các ngươi không sao chứ?” Tiếp nhận Triển Minh Vũ, cẩn thận kiểm tra Triển Đình Hiển, cho đến khi phát hiện hắn không bị thương, mới yên tâm.
Người này, cần phải xem bản thân hắn trước đi, vừa rồi nguy hiểm như vậy. “Lời này là ta phải hỏi…cẩn thận!” Triển Đình Hiển kinh hô một tiếng, đẩy Thượng Quan Nghệ ra, bắt được ám tiễn từ xa bắn tới, nhưng lại vì xung lực kéo ra khỏi vách núi.
“Hoàng thượng!”
“Hàn Triệt, đón lấy!” Đem Triển Minh Vũ ném cho Hàn Triệt, Thượng Quan Nghệ nhào ra, nắm chặt tay Triển Đình Hiển, hai người cùng nhau rơi xuống. Trong nháy mắt rơi xuống tự do, Thượng Quan Nghệ mắt lộ ra hàn quang nhìn chằm chằm hướng ám tiễn bắn tới.
“Bệ…bệ hạ…” Làm cho người núp ở xa run lên. “Hắn hình như…”
“Sợ cái gì!” Đem cung tên trong tay giao ra. “Vách đá vạn trượng té xuống bọn họ còn có thể sống!” Hàn đế ta xem ngươi làm sao trở về giao phó. “Đi!” Mang theo thuộc hạ rời khỏi.
…
“Nắm chặt ta, đừng buông tay!” Thượng Quan Nghệ móc ra chủy thủ trong ngực, gắng sức cắm vào nham thạch. Trọng lượng của hai người cùng với xung lực rơi xuống làm cho chủy thủ cắm vào đó và nham thạch ma sát ra tia lửa mạnh mẽ, cho đến khi trượt xuống mười mấy thước, mới ngừng lại được. “Hô!” Thượng Quan Nghệ rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
“Ngươi thế nào?” Triển Đình Hiển lo lắng hỏi. Mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/2987488/quyen-4-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.