“Đêm nay có người muốn qua đây sao?” Triển Minh Vũ nhìn y phục mới trên người, hỏi Thượng Quan Nghệ. Vả lại thật kỳ quái, miệng vết thương trên người hắn chỉ ngủ một giấc thì cũng không thấy nữa.
Thượng Quan Nghệ nghiêm túc giúp người trong ngực chải tóc, dùng một sợi dây tơ tằm buộc chặt. “Phụ hoàng ngươi một lát sẽ qua đây, chúng ta cùng nhau ăn cơm tối.” Đợi một lát vẫn là tự mình đi làm mấy món ăn đi, nói thế nào thì mình cũng đoạt nhi tử của người ta, mặc dù là trước đó hắn không cần. “Cái này ngươi cất kỹ, đừng làm mất!” Đem ‘chuyển nhượng thư’ giao cho Triển Minh Vũ.
Triển Minh Vũ nhìn một chút, hắn biết không nhiều chữ lắm, nhưng hắn nhận ra phía trên có tên của mình. “Đây là cái gì?” Kéo kéo ống tay áo Thượng Quan Nghệ.
“Chỉ cần tờ giấy này còn, ngươi danh chính ngôn thuận là nhi tử của ta, cho nên nếu như ngươi làm mất thì…ha hả!” Thượng Quan Nghệ cười xấu xa mấy tiếng, “Ngươi cũng chỉ có thể chọn một trong những nữ nhân ở đây làm mẹ!”
Vừa nghe quan hệ đến vấn đề mình có thể không ở chỗ này, Triển Minh Vũ lập tức đem đồ vật cất kỹ. “Ta sẽ không làm mất nó!” Giống như cam đoan với Thượng Quan Nghệ.
“Vậy ngươi cần phải cất kỹ, thứ trọng yếu nhất phải tự mình cất giữ!” Cầm lên một quyển sách trên bàn ném cho Triển Minh Vũ, “Lấy sách này xem qua một lần, buổi tối nói cho ta biết ngươi có thể biết bao nhiêu chữ. Từ giờ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/2987431/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.