Thượng Quan Nghệ đi trên đường nhỏ suy nghĩ lời Triển Đình Hiển chưa nói hết mới nãy, hắn thừa nhận là mình cũng có một chút thích ‘Hiển ca ca’ này, thích ôn nhu của hắn, thích chiếu cố của hắn. Nhưng lý trí thỉnh thoảng nhắc nhở mình không thể thích người này, bởi vì hắn không thể thương tổn người cưng chìu hắn, người yêu thương hắn, ‘sự cố chấp’ của mình sẽ làm thương tổn hắn.
“Ngươi thật sự là một thứ hèn nhát, Thượng Quan Nghệ!” Đá cục đá bên chân, Thượng Quan Nghệ tự giễu. “Lúc không có ai yêu ngươi, thì ngươi khẩn cầu có một người như thế xuất hiện. Nhưng bây giờ khi có một người như thế xuất hiện, nhưng ngươi lại nhát gan không dám tiếp nhận.” Khi Thượng Quan Nghệ buồn khổ tự mình đi ‘kiểm điểm’, bị tiếng đánh chửi xa xa truyền tới cắt ngang.
“Tiện nhân sinh ra hài tử cũng là một tiện chủng, ngoan ngoãn nói ngươi là con chó của ta, ta sẽ để cho bọn họ thả ngươi ra!”
“Không cho phép ngươi nói xấu mẫu phi!”
“Còn dám đánh trả, dùng sức đánh cho ta! Thứ không biết chết sống là gì, một tạp chủng của tội phi, cũng dám đoạt đồ vật với ta.”
“Trả lại cho ta, các ngươi trả đồ lại cho ta, đó là đồ vật duy nhất mẫu phi để lại cho ta, không cho phép các ngươi cướp đi!”
“Tiện chủng, các ngươi còn nhìn cái gì, còn không dùng sức đánh, đánh chết cho ta!”
“Nhị hoàng tử, này…cái này không được đâu! Nếu không được sủng ái hắn vẫn là ngũ hoàng tử, xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boi/2987427/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.