🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thứ quý giá nhất của Trần Mưu là gì – hiển nhiên không phải là mạng sống.



Nếu cậu thật sự quý mạng của mình nhất thì sẽ không đẩy Nguyên Phi Hòa ra để mình bị xe tải tông.



Cảm giác bị xe nghiền nát chắc chắn là rất đau, lúc sắp chết chắn chắc sẽ rất thống khổ, thứ tình cảm đó thật khiến cho người khác ghen ghét.



Nguyên Phi Hòa nhìn Trần Mưu ở dưới thân đang thở dốc, chảy nước mắt.



Lúc này, tinh thần của Trần Mưu có vẻ đã có chút không tỉnh táo, nhưng cậu vẫn nhỏ giọng gọi tên người nào đó, cậu gọi:



"Phi Hòa, Phi Hòa...."



Nghe hai chữ đó, Nguyên Phi Hòa lại nở nụ cười, hắn biết Trần Mưu không phải gọi hắn, ít nhất là không phải gọi hắn của hiện tại.



Nguyên Phi Hòa nói:



"Em nguyện ý dùng thứ trân quý nhất của mình để đổi về một Nguyên Phi Hòa mạnh mẽ sao?"



Trần Mưu dại ra nhìn Nguyên Phi Hòa, có vẻ không hiểu lời nói của hắn.



Nguyên Phi Hòa nhẹ nhàng giải thích:



"Hắn ta mạnh mẽ cực kì, sẽ không để bị người khác bắt nạt nữa, sẽ không trốn đằng sau cửa khóc thút thít, ngay cả em cũng không thể làm tổn thương hắn ta – bất kì kẻ nào, cũng không thể tổn thương đến hắn."



Trần Mưu hít một hơi, gật đầu không thể thấy.



Nguyên Phi Hòa vừa lòng cười, hắn nói:



"Như em mong muốn."



Bóng đen bên cạnh hắn bắt đầu lan tràn, Trần Mưu cảm thấy trong cơ thể mình có thứ gì đó bị xé

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-anh-muon-danh-em/3329760/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.