Chỉ còn chưa đầy hai tuần nữa "Đấu trường danh vọng" sẽ diễn ra. FTS tiến vào giai đoạn huấn luyện kín. Bọn họ sẽ được nghỉ vào buổi sáng, đến sáu giờ chiều sẽ luyện tập liên tục đến hai giờ sáng, sau đó là phục bàn trận đấu và thường sẽ được nghỉ ngơi vào lúc bốn giờ.
Lịch trình này sẽ khá nặng đối với người chưa quen giờ giấc như Thanh Vũ, nhưng không sao, đã bước chân vào được đây rồi, cậu không dễ lùi bước trước những chuyện như thế này.
Khánh Nam vì vết thương ở tay nên chỉ có thể đánh một đến hai trận, sau đó sẽ ngồi một bên chỉ điểm cho Thanh Vũ, nhiều lúc cậu ta còn đùa rằng:"'Cố gắng luyện tập đi, ngày trở thành sp chính của FTS không còn xa nữa đâu."
Hôm nay tập luyện xong sớm, hai giờ lag kết thúc phục bàn. Thanh Vũ cảm thấy hơi đói, nhớ lại lời trước đây Minh Hoàng nói, cậu muốn rủ anh đi ăn cùng nhưng cũng không muốn làm lỡ giấc ngủ của anh.
Cậu đi tới đi lui, lén nhìn Minh Hoàng hết lần này đến lần khác, không biết có nên mở lời hay không thì Minh Hoàng đi đền, khoác vai cậu, hỏi:
"Có chuyện gì mà cứ thập thò mãi thế?"
"À dạ đội trưởng, em, à em,.." - Thanh Vũ ngập ngừng.
Minh Hoàng nhìn cậu rồi nhún vai:"Nếu không có gì thì thôi, tôi về phòng trước đây."
Thanh Vũ vội vàng kéo áo anh lại, lấy hết dũng khí mà nói:"Anh có thể đi ăn cùng với em không?"
Minh Hoàng chỉnh lại lời cậu:"Không phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-anh-la-tuyen-thu-so-mot/3744663/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.