Đã ba ngày kể từ lần đầu tiên Thanh Vũ đến Gaming House. Trong ba ngày này cậu và Bảo Nguyên chưa từng nói chuyện với nhau một câu, thậm chí Thanh Vũ còn cảm nhận được bản thân bị gã bài xích. Phạm Việt có xuống xem xét và hỏi thăm cậu một lần, nhưng chỉ một lần đó thôi vì anh không muốn cậu bị xem là đi cửa sau để vào đội hai.
Thanh Vũ hiểu rõ điều này, thế nên ngày ngày cậu đều chăm chỉ luyện tập cùng mọi người, cậu muốn người khác nhìn vào năng lực của cậu mà đánh giá.
Bên phía đội tuyển vừa mới đưa ra thông báo, sắp tới sẽ có giải đấu để chọn ra một người dự bị cho thành viên của đội 1. Thanh Vũ cảm thấy đây là cơ hội của mình, bản thân không được phép mắc sai lầm ở lần này.
Hiện tại đã gần một giờ sáng, thế nhưng ba người Thanh Vũ, Minh Kỳ và Thúc Nhân vẫn đang hì hục leo rank. Họ đã chơi được bốn tiếng liên tiếp rồi, đến mức mà Thanh Vũ còn quên cả ăn tối, để rồi bây giờ cảm thấy đói bụng không thôi.
Thanh Vũ không biết quy định của Gaming House có cấm nấu ăn sau mười hai giờ đêm hay không nhưng để tránh ảnh hưởng đến mọi người thì tốt nhất vẫn là không nấu. Cậu chơi xong trận đấu thứ bảy trong buổi tối hôm nay, đứng dậy nói với Minh Kỳ và Thúc Nhân rằng mình đi uống nước rồi lọ mọ tiến ra nhà bếp.
Khắp hành lang và sảnh chính của Gaming House đều chỉ bật một ánh đèn lờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-anh-la-tuyen-thu-so-mot/3741112/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.