Phương Hạm cứ mãi nghĩ không thôi về việc Giang Diệc Nhiên cho cô kẹo. Nhưng đến tận lúc tan học, người đã đi khỏi, Phương Hạm mới xoay người đem mấy viên kẹo còn lại bỏ vào trong cặp sách.
Khi kéo cặp ra, cô phát hiện bên trong vẫn còn phong socola Phương Vi bỏ vào ban sáng.
Lúc sáng sớm mải đi học, bữa sáng chỉ kịp uống cốc nước vào lót dạ bằng cái bánh quy khiến cô hoàn toàn quên mất phong socola này.
Phương Hạm nghĩ nghĩ, cuối cùng lấy socola từ trong cặp ra.
Bình thường Giang Diệc Nhiên cứ đến giờ tan học là lại ra ngoài dạo vài vòng, có lẽ lát nữa mới trở lại.
Thời gian chờ đến tiết tự học tối chỉ còn mười phút. Cô đã làm xong bài tập tiếng Anh, bắt đầu chuyển qua bài tập Toán. Mới vừa tính ra đáp án ở ba ô trống, chuông vào học lại lần nữa vang lên.
Giang Diệc Nhiên thì phải chờ đến hồi chuông thứ ba kêu lên cậu mới chịu quay về.
Giáo viên trực ca chỉ đảm nhận việc trông coi lớp học trong tiết đầu tiên. Mặc dù thi thoảng sẽ có lãnh đạo hoặc quản lý đến kiểm tra kỷ luật nhưng chủ yếu vẫn nhờ vào sự quản lý của ban cán sự lớp là chính.
Do không có giáo viên quản thúc, Giang Diệc Nhiên sẽ càng về muộn hơn, cậu cũng chẳng sợ bị phụ trách bắt được, càng không lo bị trừ điểm.
Lát sau thiếu niên mới hấp tấp từ bên ngoài trở về, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Phương Hạm.
Phương Hạm nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yeu-tham-ket-thuc/3406786/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.