Thời điểm Phương Hạm trở về nhà, Phương Vi và Quan Huống vẫn chưa về, phòng khách không bóng người.
Cô uống thuốc rồi quay lại phòng, viết nhật kí sau đó mới đi ngủ.
Vì trái tim không khỏe mạnh nên bác sĩ kiến nghị cô nên đi ngủ trước 10 giờ đêm, và cô đã luôn tuân thủ nó hết sức có thế.
Trong thuốc có cả thành phần hỗ trợ ngủ ngon giấc nên Phương Hạm rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ. Mãi một lúc sau, cô mới cảm nhận được có tiếng bước chân đang tiến gần đến cửa.
Mặc dù đã hơi hơi tỉnh ngủ nhưng đầu óc vẫn mơ mơ màng màng, mí mắt mãi không nhấc lên nổi, chỉ cảm thấy phía sau lưng hơi nặng thêm một chút, thân trên lập tức ấm áp hơn rất nhiều, có vẻ như người kia đang dịch chăn lên giúp cô.
Phương Hạm nhanh chóng ý thức được là Phương Vi đã trở lại, lập tức thả lòng cảnh giác, bình yên chìm vào giấc ngủ.
Chẳng biết có phải do ban ngày hay nghĩ đến cái gì thì đêm mơ thấy cái đó hay không. Nhưng trong giấc mơ hôm nay, Phương Hạm đã gặp được Giang Diệc Nhiên, cậu đứng trên sân thể dục chơi bóng, cô quan sát cậu từ trên cao, chứng kiến toàn vẹn cảnh tượng kia, cứ như vậy dần dần tỉnh lại.
Lúc này trong phòng vẫn tối đen như mực. Nhưng xuyên qua khe hở của khung cửa ngoài kia, có thể nhìn thấy bên ngoài phòng khách còn sáng đèn.
Có vẻ như Phương Vi và Quan Huống chưa đi ngủ, dựng lỗ tai lên cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yeu-tham-ket-thuc/3406783/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.