Edit + Beta: V
Vinh Quý nghe được tiếng nhai gặm nhỏ nhẹ và liên tục bên dưới.
Giống như con chuột nhỏ ấy – cậu nghĩ.
“Ngon không?” Vinh Quý hỏi đứa bé kia.
“Ngon lắm! Rất ngon ạ!” Yết hầu được nước trái cây làm dịu không còn khô khốc như trước nữa, giọng nói của cậu bé kia cũng trong trẻo hơn.
“Nhưng mà, anh thật sự không ăn sao?” Đứa bé nhỏ giọng hỏi: “Em mới ăn một nửa, còn một nửa này.”
“Không ăn, không ăn, em nhìn tay của anh là biết, anh đã cơ giới hóa rồi nên không cần ăn trái cây đâu.” Vinh Quý sang sảng nói: “Em mau ăn nửa còn lại đi.”
“Em không ăn đâu, không biết bao giờ mới được cứu ra nên em phải giữ lại một nửa này, tiết kiệm ăn từ từ.” Cậu bé từ chối.
Vinh Quý: =-=,,,
Bỗng nhiên cậu lại có cảm giác như đang đối mặt với Tiểu Mai là sao ta? Có phải học bá đều vậy không nhờ? Chỉ cần có điều kiện thì bọn họ luôn suy nghĩ toàn diện hơn người khác.
Cơ mà, nghe đối phương nói những lời này thì Vinh Quý chột dạ nhìn nguồn năng lượng còn lại trong cơ thể mình: 5% – một con số vô cùng nguy hiểm.
Tiếng cảnh báo nguồn năng lượng sắp cạn kiệt không hề vang lên, bởi vì nó sẽ phí điện.
Vinh Quý giật mình.
Nhưng cậu lại nhanh chóng trở nên lạc quan: Nói chung là, cậu tốn công sức nhiều như vậy, mất nhiều điện như thế thì tốt xấu gì cũng đã đưa được trái cây đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yen-nghi/1924140/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.