Edit + Beta: V
Lúc lái Đại Hoàng chạy về cửa hàng khi nãy thì zombie ở đó đã rời đi hết.
Nói đúng hơn là “bị buộc rời đi”.
Vinh Quý nhìn thấy rất nhiều người mặc trang phục truyền thống ở Cicero, nom làn da trắng nõn và mặt mày thanh tú thế kia thì chắc chắn là người địa phương rồi. Bọn họ đang bắt vài zombie lên xe chờ đậu ở kế bên, có lẽ đó là xe áp giải.
“Hana, em về rồi à?” Thấy cô bé bước xuống từ Đại Hoàng, một người thanh niên trong đó bèn cất lời chào hỏi.
Giờ Vinh Quý mới biết tên của em.
Cô bé không hé răng mà chỉ gật đầu, Vinh Quý đã giúp em rửa mặt nên giờ trông sạch sẽ lắm, trên mặt cũng không có dấu vết khóc òa khi nãy.
Rõ ràng đứa bé này không phải là kiểu chủ động khiến người ta thích, tính ra thì giống một con nhím nhỏ hơn.
Song có lẽ đã quen với thái độ này của em nên người thanh niên tóc ngắn cũng không để bụng, sau khi phát hiện Vinh Quý và Tiểu Mai đi theo bên cạnh thì cậu để ý anh ta híp mắt lại, tuy trên mặt vẫn đang cười nhưng ít nhiều gì đã bật chuông cảnh giác.
“Ha ha! Hai cậu này là bạn mới đến từ bên ngoài của em à? Hay là khách ghé thăm?” Anh ta cất giọng sang sảng.
Toàn thân Vinh Quý và Tiểu Mai khoác áo choàng, điểm đặc trưng của áo choàng dân tộc nơi đây rất rõ ràng, vì vậy vừa nhìn là biết bọn họ không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yen-nghi/1924117/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.