“Hôm nay là ngày đẹp ~ trời ~ đẹp ~ đẹp ~ trời ~~~~~” Mới sáng sớm Vinh Quý đã nổi hứng “ca hát”, ừm… Cậu đúng là muốn ca hát, nhưng vì phiên bản thân thể mà Tiểu Mai chế tạo cho cậu thiệt sự là quá thấp, hệ thống âm thanh cơ bản không có chức năng biến hóa ngữ điệu, thế nên cái gọi là “ca hát”…
Thiệt ra là đọc lời hát.
=-=
Để tránh bị tạp âm ô nhiễm, Tiểu Mai lặng lẽ thu anten tiếp nhận âm thanh vào.
Đáng tiếc hành động này của anh đã bị Vinh Quý phát hiện ngay lập tức: “Tiểu Mai, cậu nghĩ là tớ không thấy sao! Tớ thấy cậu thu cây anten lại đó!”
Vinh Quý đứng bật dậy ra tay nhanh như chớp, anten bên tai của Tiểu Mai đã bị kéo ra lần nữa.
Tiểu Mai thu lại, cậu lại rút ra, động tác lặp đi lặp lại ba lần, kết quả… anten của Tiểu Mai không thu vào được nữa luôn…
Nhìn tiểu người máy bụm lấy cây anten không có biểu tình gì nhìn mình, Vinh Quý sợ hãi nói: “Xin lỗi, tớ hơi mạnh tay…”
Cậu vừa nói vừa rút cây anten của mình ra rồi thu vào mấy lần, đến khi thấy cây anten của mình cũng không thu vào được nữa thì cậu mới cười hì hì mà nói với Tiểu Mai: “Vậy là giống nhau rồi nè! Sau này cậu có nói khó nghe cỡ nào tớ cũng phải thành thật mà nghe á.”
Tiểu Mai:…
Tiểu Mai lại vặn vặn cây anten của mình rồi tiếp tục làm việc.
Bỏ một hạt giống vào, lại hái một hạt khác, sau khi thu hoạch chỗ có hạt giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yen-nghi/170942/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.