Trên đường vẫn không có đèn đường, xe ở xung quanh cũng hoàn toàn không có đèn xe ← mọi người đều nghèo đến nỗi mua không được cái đèn sao, Vinh Quý nghĩ.
Sau đó, phía trước chợt xuất hiện một tia sáng.
Ánh sáng màu trắng như ánh mặt trời trong đêm tối, khi nó hiện lên trước mắt Vinh Quý, nhất thời cậu không nhìn thấy được gì nữa.
Chỉ là cậu chưa kịp hoảng hốt thì giọng nói của Tiểu Mai chợt vang lên bên cạnh: “Không phải bị hỏng, chỉ là do ánh sáng đột ngột xuất hiện nên hệ thống nhìn cần thời gian thích ứng nhất định mà thôi.”
Tuy không hiểu mấy nhưng Vinh Quý đã rõ đây là hiện tượng bình thường.
Quả nhiên, khoảng ba mươi giây sau cậu lại có thể “nhìn” thấy.
Vinh Quý cảm thấy cái “nhìn” này khác với trước đây một chút, không rõ bằng, tuy nhiên lại có thể nhìn ám quang rõ hơn, bây giờ… bây giờ cậu cơ hồ có thể nhìn thấy hình dạng của mọi thứ rồi!
Vinh Quý có chút kích động.
Cậu cơ hồ tham lam nhìn cảnh vật trước mắt, cuối cùng tầm nhìn của cậu mới nhìn thẳng về phía trước cũng là nơi phát ra nguồn sáng.
Ánh sáng kia phát ra từ đỉnh cao nhất của mấy tòa nhà trước mặt, đó là năm tòa kiến trúc vừa cao vừa hẹp, trông hơi giống ống khói, mấy cái “ống khói” này cao chót vót giữa đoàn xe đằng trước, phong cách kiến trúc cũng tương tự như cục quản lý giao thông đã gặp lúc trước, Vinh Quý đoán chức năng của hai nơi này chắc cũng gần giống nhau, đều là đơn vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yen-nghi/1654914/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.