Editor: Tây An
An xa* vừa đi vừa nghỉ, đi một hồi xuyên qua cung lộ, một hồi nữa lại như đi một khoảnh đất khoáng đạt, hồi lâu, mới chậm rãi dừng lại.
*Thời cổ người ngồi xe thường phải đứng, còn an xa thì người đi xe có thể ngồi
“Mời phu nhân xuống xe ạ.” Cung nhân ở bên ngoài thấp giọng nói.
Phức Chi đáp ừ một tiếng.
Sau đó màn xe được xốc lên, cung nhân khẽ cúi đầu, đỡ Phức Chi xuống an xa.
Ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy một cung thất đứng lặng trước mặt, mái hiên dường như mới xây lại không lâu, sạch sẽ linh lung.
“Diêu mỹ nhân ở ngay trong cung ạ.” Cung nhân nói với Phức Chi.
Phức Chi gật đầu, theo thị đi vào.
Trong đình viện, lại hơi vắng vẻ, lúc lên sảnh, người ra nghênh tiếp là nhũ mẫu của Diêu Yên.
Diêu Yên và Phức Chi thuở nhỏ lớn lên ở Dĩnh Xuyên, nhũ mẫu không xa lạ gì Phức Chi. Thấy nàng đến, nhũ mẫu trông có vẻ rất vui, bước lên phía trước hành lễ.
“A mẫu không cần đa lễ.” Phức Chi dìu bà lên, nhìn bốn phía, hỏi: “Mỹ nhân ở đâu ạ?”
Nhũ mẫu ngẩng đầu, giữa lông mày chợt lướt qua một thoáng ảm đạm, khẽ thở dài: “Ngủ bên trong ạ.” Dứt lời, dẫn Phức Chi đi vào trong phòng.
Tới trước phòng, đi chưa được mấy bước, bỗng nghe tiếng khóc ròng.
Phức Chi kinh ngạc nhìn nhũ mẫu.
Hốc mắt nhũ mẫu đỏ lên, thấp giọng nói: “Từ ngày đó được thả ra, Mỹ nhân cứ chỉ thút thít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-xuan-oanh-hot/3541672/quyen-2-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.