Editor: Tây An
“Hoàng huynh!” Vương Mật vui mừng không thể nén được, tiến lên nắm chặt hai cánh tay y.
Hoàng đế nhìn nàng ấy, một lát sau, hình như đã thanh tỉnh hơn, giữa lông mày giãn ra.
Bàn tay trên cổ tay Phức Chi khẽ buông ra.
Hoàng đế nằm lại trên gối, há mồm, lại chẳng nói được gì.
“Nước.” Phức Chi kịp phản ứng, nói với Vương Mật.
Vương Mật bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng lấy nước từ cái bàn bên cạnh, dùng thìa nhỏ múc nước, cẩn thận đút vào miệng Hoàng đế.
Hoàng đế uống nước, ngước mắt, ánh mắt lại rơi trên mặt Phức Chi.
Trong lòng khựng lại, Phức Chi cúi đầu, ngăn ánh mắt y lại trước người Vương Mật.
Lúc này, Từ Thành ngoài điện nghe tiếng nên chạy đến, đằng sau có mấy y quan đi theo. Phức Chi thấy thế, đứng dậy, lui sang một bên không để lại dấu vết.
“Bệ hạ!” Từ Thành thấy Hoàng đế quả thật đã tỉnh lại, cũng không kìm được vui mừng, vội sai thái y lên xem sao.
Một phen bận rộn, mặt thái y lộ vẻ vui mừng, cúi đầu trước với giường Hoàng đế: “Ngô Hoàng an khang, thật đáng mừng!”
Bọn Vương Mật Từ Thành nghe vậy, tảng đá lớn trong lòng lập tức rơi xuống.
“Hoàng huynh...” từng trận kích động dâng lên, Vương Mật chỉ cảm thấy cũng không nhịn được nữa, nằm trên người y òa khóc.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Hoàng đế ngậm nụ cười, thần sắc bình tĩnh, xoa xoa Vương Mật đầu vai, giọng vẫn khàn khàn, chậm rãi nói: “Trẫm đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-xuan-oanh-hot/3541669/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.