Tang Du cùng đường, đành phải tự mình tìm đến Quỷ đô cầu cứu. Dù đã hưởng nhiều hương khói, tích lũy được không ít pháp lực, nhưng giờ đây nàng bị phản phệ, yếu đuối đến không chịu nổi.
Hành Chỉ Quân đi cùng nàng, sắc mặt nàng tiều tụy, ngước lên nhìn ngôi miếu Hoa Âm, lẩm bẩm: "Ngươi đã nhập ma, vậy mà vẫn có người thờ phụng ngươi."
Hành Chỉ Quân thay nàng lên tiếng: "Nhân gian gặp nạn, chắc hẳn Hoa Âm ngươi sẽ có cách cứu bách tính khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng."
"Chắc không phải bách tính gặp nạn, mà là Tang Du gặp nạn, nên mới phải cầu xin đến ta." Ta khẽ cười.
Hành Chỉ Quân khựng lại, quay đầu, không nói thêm lời nào.
Tang Du bước lên một bước: "Xin hãy giúp ta." Nàng cắn môi, gọi một tiếng: "Tỷ tỷ, giúp ta với."
Đã lâu rồi ta không nổi giận, nhưng nghe tiếng "tỷ tỷ" ấy khiến ta không kìm được cảm giác buồn nôn, ta vung tay tát mạnh vào mặt nàng, cười lạnh lùng: "Huyết mạch Bồng Lai thuần khiết của ta không biết từ khi nào lại sinh ra một tiên nữ lai tạp, không rõ nguồn gốc như ngươi?"
Nàng bị đánh lệch sang một bên, ôm mặt, như thể bị cơn giận của ta làm choáng váng.
"Cái tát này, ta trả lại cho ngươi nỗi nhục ta phải chịu trên Cửu trùng thiên ngày ấy. Tuy nhiên giữa ta và ngươi vẫn chưa thanh toán xong đâu, ngươi nghe rõ chưa?"
Cơ Hành nắm lấy tay ta, khẽ vuốt ve, miệng nở một nụ cười: "Cớ gì phải tự mình ra tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-xua-co-mot-ngoi-mieu-tho-hoa-am/3653043/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.