Chu Yến Cầm không phủ nhận, hơn nữa còn nói: "Em không thích à, vậy làn sau đổi hoa khác." 
"Anh tặng hoa làm gì?" 
Chu Yến Cầm dứt khoát im lặng. Hiển nhiên là anh ta không biết nên trả lời loại câu hỏi này như thế nào, việc suy nghĩ nên nói như thế nào còn phí sức hơn cả giải thích một vấn đề ảnh hưởng đến nền kinh tế cả nước, một lúc lâu sau mới nói: "Nếu em thích, sau này mỗi ngày đều cho người đem đến.” 
Đỗ Nhược Hành nói: "Anh không cần làm những chuyện vớ vẩn như thế này đâu.” 
Đầu ngón tay của cô vòng quanh một lọn tóc, cuốn lên lại cuốn xuống, cầm điện thoại ở bên tai nhưng tâm tưởng lại đã bay đến nơi nào rồi. Một lát sau nghe Chu Yến Cầm nói: "Thật xin lỗi." 
Ba chữ này Chu Yến Cầm nói từng chữ một, giống như con nít học phát âm, nói cực kỳ không thuần thục. Trong từ điển của Chu Yến Cầm hơn ba mươi năm qua chưa từng xuất hiện ba chữ này, có lẽ là gần đây mới thêm vào, mực in chưa khô. Đỗ Nhược Hành không nhịn được nhíu lông mày, cười nói: "Ôi chao, may là ban ngày ban mặt Chu tổng nói mấy lời này, nếu không tôi còn nghĩ là anh bị quỷ ám đấy." 
Chu Yến Cầm bất đắc dĩ im lặng nhận lấy sự châm chọc của cô, chờ cô nói xong câu thứ nhất, mới nói tiếp: "Trước kia lúc không vui có lúc nói mấy lời không hay, em không cần để ở trong lòng. Tôi nhận lỗi với em." 
"Chu tổng nói là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ve/2291958/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.