Khi những con đường không thể dẫn anh về với ngày xưa – nơi anh và em đã một lần vô tình bước chân qua khỏi nỗi nhớ
Khi anh trở về tìm lại bàn tay không còn nắm thật chặt tay anh nữa,
chỉ còn nghe đâu đó trong gió tiếng cười như hời hợt của em.
Những con đường trải bằng ký ức bao giờ cũng dài thêm,
dẫu anh có đi trọn bằng hết kỷ niệm đã qua cũng chỉ thấy phía xa một miền hun hút mắt…
Niềm tin không đủ gượng dậy mỗi lần trái tim khẽ thắt trong lồng ngực; anh chật vật một mình trong cái nhìn dò dẫm của thời gian.
Không còn em, mọi con đường đều dẫn về vắng ngắt điêu hoang;
yêu thương lầm lũi như mặt trời ngày tàn phải trả giá cho một lần cùng bình minh thức sáng;
anh lầm lũi hồ nghi về tất cả bước chân mình cùng qua phải chăng là xứng đáng?
dẫu Thương – dẫu Giận vô cùng rồi tất cả cũng lầm lũi trở về với đúng nghĩa “bằng không…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-troi-ve-phia-cu/1851494/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.