Đêm khuya, trong phòng ký túc xá 316, Tô Mạn Cầm đang ngồi trước màn hình máy tính làm bài tập chuyên ngành với tốc độ nhanh nhất có thể, thỉnh thoảng lại đi hỏi Viên Hiểu Yến với Trình Dĩnh, ba người mở cuộc thảo luận học thuật vô cùng kịch liệt.
Trác Uẩn thì đang nằm trên giường đắp mặt nạ, đợi chép bài tập.
Đôi mắt nhìn chăm chú lên trần nhà, cô nhớ lại những chuyện mà Triệu Tỉnh Quy nói với cô.
Chàng trai cao to đẹp trai dễ thương đó, vậy mà từng là một nửa vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp, bây giờ lại chỉ có thể bị bó buộc trên chiếc xe lăn, còn phải bị bó buộc cả đời……Thật sự là quá tàn nhẫn.
Lâm Trạch đúng là đáng chết, mặc dù Trác Uẩn biết cây đinh đó không phải do Lâm Trạch chôn xuống, có lẽ cậu ta cũng không nghĩ sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy, nhưng sự thật là như vậy, nếu như không phải cậu ta cố ý va chạm với Triệu Tỉnh Quy thì mọi thứ này sẽ không xảy ra.
Haizz……Mikey đáng thương.
Con gấu sạc điện thoại được Trác Uẩn treo trên tường bằng dây thừng, khi nằm xuống cô có thể nhìn thấy nó.
Cô chưa từng lấy nó để sạc, cô cảm thấy cục sạc được thiết kế như vậy không được an toàn, vì thế cô chỉ xem nó như một chú gấu bông bình thường.
Trác Uẩn dùng ngón tay di chuyển con gấu nhỏ, con gấu nhỏ lắc lư dựa vào tường như một con lắc, Trác Uẩn đưa mắt nhìn theo, trong lòng không khỏi có chút tiếc nuối.
Bây giờ Triệu Tỉnh Quy đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tinh-la-luc-ve/854602/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.