Buổi chiều thứ Bảy đầu tiên sau khi trường học khai giảng, tầng số 8 trong khu ký túc xá nữ vốn luôn ồn ào nay yên tĩnh hơn rất nhiều, các cô gái đều đã hẹn nhau đi ra ngoài chơi. 
Tại phòng ký túc xá số 316, Viên Hiểu Yến bắt đầu năm học mới bằng cách làm việc không ngừng nghỉ, Trình Dĩnh thì hẹn hò với bạn trai, còn Tô Mạn Cầm đang ngủ ở giường tầng trên. 
Trác Uẩn thay quần áo xong, nhẫn nại đợi kim đồng hồ điểm qua hai giờ chiều mới đeo lên lưng một chiếc túi vải buồm, rón rén đi ra ngoài. 
Lúc đi xuống lầu, cô gặp phải mấy cô bạn cùng lớp. Mấy bạn nữ nhìn thấy cô thì kinh ngạc há hốc mồm, Vương Hinh ở phòng đối diện hỏi: “Trác Uẩn, sao cậu lại ăn mặc thành như vậy?” 
Trác Uẩn cười trừ nói với họ: “Tớ có việc cần làm, đi trước nha, bye mọi người.” 
Cô chạy bước nhỏ tiến vào trong thang máy, sau khi ra khỏi ký túc xá thì nhanh chóng chạy về cổng trường phía Nam. 
Trên đường đi có rất nhiều người nhận ra cô, khuôn mặt ai nấy đều toát lên vẻ kinh ngạc, thậm chí còn có người âm thầm chỉ trỏ. Trác Uẩn bỏ ngoài tai, xem mặt đường là sàn catwalk, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, sải bước đầy tự tin. 
Ừm, hình như đôi giày ngày hôm nay có hơi ảnh hưởng đến hiệu suất nhỉ. 
Đi được nửa đường, điện thoại vang lên tiếng chuông báo tin nhắn Wechat, Trác Uẩn lấy ra xem thử, là tin nhắn của Lương Nguyệt. 
【Lương Nguyệt】: Uẩn Uẩn, tớ mới đến rạp chiếu phim! Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tinh-la-luc-ve/249986/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.