Thiệu Ngô và Dương Thư Dật mỗi người cầm một ổ bánh mì, vừa đi vừa ăn. Cái bánh này còn khó ăn hơn Thiệu Ngô tưởng tượng, sợi ruốc thô như cỏ trong khi bánh mì thì cứng. Cậu nhai mỏi cả hàm, thầm nghĩ không biết bánh đã hết hạn chưa.
"Nếu cậu thực sự không ăn nổi thì thôi." Dương Thư Dật nói: "Đúng là không ngon."
"Vẫn ổn..."
"Không biết để bao lâu rồi." Dương Thư Dật uống một ngụm nước khoáng: "Trong quán net toàn học sinh nên bình thường đều mua mì giòn (1),ít người mua bánh mì lắm."
(1) Mì giòn tẩm gia vị Little Raccoon từng rất nổi ở Trung Quốc không chỉ vì ngon mà còn vì những tấm thẻ nhân vật Thuỷ Hử trong các gói mì (Baidu)
"Ăn mì giòn thay cơm á?"
"Ừm."
Thiệu Ngô hết sức lúng túng: "... Như vậy mà cũng no được."
Hai người cứ vừa tán gẫu như thế vừa đi về trường, chẳng bao lâu là đến. Lúc này học sinh đã về gần hết rồi, chỉ có phòng bảo vệ vẫn sáng đèn. Thiệu Ngô đẩy xe đạp ra, lấy ba lô từ chỗ Dương Thư Dật rồi đeo lên lưng. Chỗ đằng sau lưng vẫn nhói lên, tuy Thiệu Ngô không để lộ ra mặt nhưng cơ thể lặng lẽ run cầm cập.
"Cậu vẫn về quán net à?" Thiệu Ngô hỏi.
"Tôi đi quán khác."
"À."
Thiệu Ngô rất muốn hỏi Dương Thư Dật sao không về nhà, nhưng rõ ràng hắn không muốn nói.
"Thế tôi về đây." Thiệu Ngô trèo lên xe đạp: "Cậu... Bye bye nhé." Cậu vốn muốn bảo hắn xem giấy nháp, nhưng nghĩ lại thì Dương Thư Dật còn chẳng về nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thu-bay-muoi/233780/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.