Editor: Nguyên 
Nguyễn Hiểu Phong. 
Kỷ Khê lập tức liền nghĩ tới cái tên mà cô đã từng gặp qua. Ở trong danh sách mà hôm qua dì không cho cô xem, trang sau chính là tên của anh ta. 
Cô duỗi tay ra bắt tay người trước mặt. Đối phương rất lễ độ, bắt tay cũng chỉ là cầm lấy đầu ngón tay cô, giống như chuồn chuồn lướt nước lướt qua trong giây lát. 
Nhưng người trước mặt còn làm cô có cảm giác quen thuộc, có lẽ là hơi thở hoặc là cái gì đó khác. 
Theo bản năng, Kỷ Khê nhẹ giọng hỏi: “Hình như chúng ta từng học cùng trường?” 
Tựa hồ là không nghĩ tới cô sẽ mở miệng trước, Nguyễn Hiểu Phong ngây người ra một lúc, rồi sau đó cười cười. 
“Vậy à? Tôi học Trường Trung học trực thuộc Đại học B.” 
Là bạn cùng trường. 
Anh lớn hơn cô mấy tuổi, cho nên không cùng một khóa. 
Kỷ Khê cũng không hiểu sao mình lại nói đến đề tài này, đây cũng không phải một cách mở đầu cuộc nói chuyện tốt. 
Cô nói: “Nguyễn tiên sinh có muốn uống gì không?” 
Nguyễn Hiểu Phong tỏ ra thả lỏng, tùy ý mà ngồi trên sofa. 
“Nước lọc là được rồi.” 
Kỷ Khê liền đi rót nước. Anh và cô mỗi người một ly, hình con gấu rất đáng yêu, cô là màu xanh, anh là màu lam. 
Đến lúc này, Kỷ Khê mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đối phương thoạt nhìn không phải có cái ý kia với cô. 
Cô chú ý thấy Nguyễn Hiểu Phong còn mang đến một xấp văn kiện rất dày. 
Cô an tĩnh ngồi xuống trước mặt anh, dò hỏi: “Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tho-dang-yeu/730435/chuong-4.html