Trong nhà cũ của Vệ gia sớm đã phái người quét dọn một lượt, người hầu cũng không tăng thêm, Vệ Ngật Chi chỉ điều vài tỳ nữ lanh lợi trong phủ đến hầu hạ, chuyện chủ yếu thì vẫn giao cho Mộc Bạch và Phù Huyền đi làm.
Vừa đúng lúc sau chiến sự bình ổn, tạm thời không có việc gì xảy ra, Tạ Thù bẩm với Hoàng đế xin nghỉ, an tâm ở đây nghỉ ngơi.
Trong nhà bắt đầu cả ngày đều lởn vởn mùi thuốc, nàng nghỉ dưỡng được vài ngày, dần dà đã có thể cử động, thi thoảng cũng sẽ ở trong viện đi dạo một chút, mãi đến khi ve kêu râm ran, mặt trời nắng gắt thì mới an phận ở yên trong phòng.
Vệ Ngật Chi mấy ngày nay nếu không lên triều thì sẽ nán lại đây, Tạ Thù ngại Tương phu nhân, nhiều lần khuyên hắn trở về phủ Đại tư mã, nhưng hắn vẫn như cũ làm theo ý mình.
Tạ Thù suy cho cùng làm quan đã quen không chịu ngồi yên, mấy ngày nay bắt đầu thở vắn than dài. Vệ Ngật Chi bảo nàng lúc dưỡng bệnh đừng bó ngực nữa nàng cũng không nghe. Sáng sớm thức dậy chuẩn bị xong xuôi, nàng mở cây quạt cán trúc che nắng đi đến hồ cá trong viện, cho cá ăn được một lúc thì đã cảm thấy nhàm chán vô vị, dứt khoát ngồi thừ người luôn trong đình.
Khóm hoa phía sau có vài người đứng đó, Tương phu nhân thò đầu nhìn, hết trái lại phải, miệng cứ lầm bầm: “Không thể nào đâu? Không thể nào đâu, tuyệt đối không có khả năng a….”
Tì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thang-trac-tro/2127119/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.