Chuyện của Tạ Minh Hạ đến phút chót vẫn có sự cố. Ông ta quả nhiên là con cáo già, chứng cứ đặt trong Túy Mã các là giả.
Tạ Nguyên đang định dựa vào thứ này để bắt giữ Tạ Minh Chương, không ngờ tình hình có biến đổi, vội vã tới chỗ Tạ Thù bàn bạc.
“Thật gian xảo, ông ta đã sớm đề phòng bị chúng ta lợi dụng rồi.”
Tạ Nguyên hỏi: “Vậy có cần hạ quan tiếp tục tra hỏi Tạ Minh Hạ nữa không?”
Tạ Thù lắc đầu: “Dù sao cũng là trưởng bối trong tộc, lại đã có tuổi rồi, truyền ra ngoài cũng không hay ho gì, hơn nữa với bản lĩnh của ông ta, ngươi cũng không thể tra ra điều gì. Vẫn nên ra tay từ chỗ Tạ Tuấn được rồi, việc này cứ để đường thúc của ta làm, hắn rất có kinh nghiệm trong việc ép cung.”
Lúc Tạ Nhiễm nhận được thông báo từ Mộc Bạch thì đang ở trong Lưu Vân hiên cho cá ăn, ăn vận giản dị ngồi xổm bên cạnh hồ, nhìn rất nho nhã yếu ớt.
“Thừa tướng đúng là đã làm khó ta, ta là người hiền lành lương thiện như vậy, sao lần nào cũng bị sắp xếp đi ép cung thế? Nhớ lần đầu khi tra hỏi Nhạc Am, đến cuối cùng ta vẫn không ra tay được kìa.”
Mộc Bạch nghe thấy vậy, trong đầu nhớ đến hành động của hắn lúc đó, lặng lẽ giả ngu nhìn chằm chằm cá trong hồ.
Kiến Khang rét đậm, tuyết rơi dày đặc.
Tạ Thù khoác áo choàng đứng trong đình viện, nhìn đám họ hàng xa vừa đi nhậm chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thang-trac-tro/2127083/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.