Biết tin Bùi Duẫn bị xử lý, Tạ Thù còn rất vui vẻ nhưng vừa vào triều thì đã không còn tâm trạng khi nãy.
Vừa chào hỏi xong xuôi, Hoàng đế liền nghiêm mặt nói: “Không phải Tạ tướng nói muốn điền bù thiếu hụt số tiền thuế hay sao? Sao giờ vẫn còn chưa xong?”
Tạ Thù sững người, quay đầu nhìn một vài viên quan trong Độ Chi tào, ai nấy đều vẻ mặt đau khổ lắc lắc đầu.
Chuyện tham ô như thế dù sao cũng không bao giờ lộ ra ngoài ánh sáng, giờ Hoàng đế không phải là nhắm một mắt mở một mắt nữa mà là khép luôn cả hai mắt rồi. Đã gần tới cuối năm, đâu đâu cũng có chỗ cần tiền, thiếu hụt nhiều như thế chẳng lẽ lại muốn thu thuế một lần nữa hay sao?
Hoàng đế không thể nhịn được nữa: “Trẫm thấy Thừa tướng là cố ý bất chấp vương pháp, cố ý làm qua loa đấy!”
Tạ Thù xốc vạt áo quỳ xuống đất: “Bệ hạ bớt giận, việc này vi thần giám sát không nghiêm, kính xin bệ hạ thứ tội, vi thần bảo đảm trong ba ngày sẽ bù xong phần thiếu hụt, đối với những người vi phạm tuyệt đối không nhân nhượng!”
“Hay, hay lắm!” Hoàng đế cười gằn: “Cả triều văn võ đều đã nghe thấy, đây là chính miệng khanh đáp lại, nếu sau ba ngày không làm được, trẫm thấy Tạ tướng cũng phải tự kiểm điểm lại bản thân xem sao.”
Tạ Thù cúi đầu dạ một tiếng, trong lòng không ngừng kêu khổ. Chuyền lần này nghiêm trọng, tất cả quan lại đều cho rằng chỉ một mình nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thang-trac-tro/2127077/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.