“Thạch sương sáo?” Uyển Uyển lại nhìn vào ống trúc thêm một lần nữa.
“Đúng, cũng có thể gọi là ‘sương sáo đông lạnh’, món này cũng là làm từ cây sương sáo khô. Sau khi ta uống trà do tiệm các người nấu từ cây sương sáo xong, trong lúc vô tình nhớ tới trước kia nhìn qua một công thức có nhắc qua cách làm thạch sương sáo này nên thử làm vài lần.
Hiệu quả trị liệu của món này so với trà cũng không khác lắm, chẳng qua là lừa gạt vị giác của mình thôi. Bảo mấy đệ đệ nhà chúng ta uống thứ trà này sợ là không đứa nào thích, nên nghĩ tới làm ra món này. Lúc ta ở nhà còn làm nước đường rưới lên thạch sương sáo một chút, trộn lại, vị ngọt ngào nên cho dù là người lớn hay trẻ con đều thích ăn.”
“Thật tốt, Nhị nương tử, ta có thể xem công thức này không. Ta biết bình thường các công thức đều là tổ truyền, không thể cho ngưởi ngoài xem, nếu ngươi không muốn thì ta cũng hiểu được.”
“Ta không nghĩ ngươi lại muốn xem công thức. Ta chỉ muốn cho ngươi nếm thử, ngươi đợi ta bảo Nhị đệ của ta viết cho ngươi một phần là được, tuy nói là công thức tổ truyền của nhà ta nhưng nghĩ lại ngươi là đại phu, là muốn hành y tế thế*, nếu công thức này có thể giúp được ngươi tất nhiên là ta sẽ đưa cho ngươi. Chữ viết của ta tệ lắm, nên để Nhị đệ của ta viết cho ngươi. Nhị Lang đệ viết đi.” Nói xong quay đầu nhìn đứa em bên cạnh, Nhị Lang nhanh chóng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thang-nao-nhiet-cua-tieu-dia-chu/751222/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.