Trình Kiến mơ màng tỉnh lại, cô đã ngủ một giấc rất say, thậm chí còn mơ thấy mình ăn bít tết tươi non mọng nước trong nhà ăn ở Greenfield.
Chậm rãi mở mắt, ánh sáng chói lòa đâm vào con ngươi cô, cô cau mày, quay đầu nhìn quanh song vừa đưa mắt, cô đã bị dọa cho nhũn người.
Cô đang ở trong một không gian vô cùng chật hẹp, chung quanh không một bóng người nhưng lại có mấy chục con zombie vây trong lồng sắt, có thể nhìn ra người ở đây đã nhốt cô vào trước rồi mới bỏ đám zombie này vào.
Một con zombie bò trên mặt đất vươn dài cánh tay về phía cô cào tóm, Trình Kiến hoảng sợ nhíu mày rụt chân về, lảo đảo đứng lên.
Trong căn phòng bị zombie bao bọc này chỉ có máy móc dùng để nghiên cứu và một cái ghế, bên cạnh có thiết bị rửa ráy bài tiết đơn giản, có thể xem như đáp ứng điều kiện sống ở mức thấp nhất. Đúng lúc này, màn hình một cái máy đằng trước cô chợt bật sáng, Trình Kiến thò đầu lại xem, chính giữa có một đường tuyến biểu trưng cho rãnh âm thanh đang nhún nhảy lên xuống.
“Trình Kiến, năm nay cô hai mươi hai tuổi, mười tuổi mất cha mẹ, khi còn sống, mẹ cô dốc sức nghiên cứu thuốc chuyển đổi thuộc tính ABO, cha cô là một trong những nhà khoa học chủ lực về xây dựng đầu cuối, cô tốt nghiệp chuyên ngành virus học của Đại học Khoa học Kĩ thuật Quốc phòng thuộc Viện Nghiên cứu Trung ương, có sở trường về thiết kế lắp ráp súng ống cơ điện và kĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tan/191133/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.