Trình Kiến bò dậy khỏi mặt đất, trên người dính lung tung huyết dịch đen sệt của zombie, bản thân cô cũng thấy ghê nhưng hiện giờ cũng chỉ có thể chịu đựng.
Nếu không phân tích sai, vị chỉ huy trước mặt hẳn là có bệnh ở sạch, Trình Kiến cảm thấy kế tiếp tốt nhất là mình nên tránh xa anh ta ra chút, alpha đều rất khó chịu với mùi pheromone thối rữa của zombie.
“Ban nãy tôi ngã nghiêng, đồ trong túi không sao hết.” Trình Kiến chột dạ giải thích, sợ bị cho là vô dụng vứt bỏ ở nơi kinh khủng này, nhưng người đàn ông căn bản chẳng để ý đến cô, chỉ kiểm tra cửa vào phụ cận, Clara thì cười với cô, tay ra dấu tỏ vẻ không sao.
Nơi này cũng chỉ là một tòa cao ốc cũ nát, Trình Kiến không hề nhìn thấy chỗ nào có cửa thông vào trung tâm, có điều, hiển nhiên đối phương cũng không có ý định giải thích với cô.
Đứng đực tại chỗ một lúc, Trình Kiến cũng bắt đầu tìm kiếm, cô cẩn thận quan sát vách tường và thực vật ở đây, sau đó lấy từ trong túi ra một túi zip, nhặt ít rêu xanh và thực vật bỏ vào.
“Cưng làm gì đấy?” Clara thắc mắc.
“Có thể mang về phòng thí nghiệm xem thử, nói không chừng có thể tìm được mã gien virus khác với bên ngoài.” Trình Kiến bỏ vật mẫu vào balo.
Tuy biết không có bao nhiêu khả năng tra được cái gì nhưng nhiều năm nay Trình Kiến đã sớm dưỡng cho mình thói quen nghiên cứu, cô thích thu thập thật nhiều dữ liệu vụn từ điều tra động thái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tan/191129/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.