“Hứ?” Ngỗng trắng ngẩng đầu lên: “Ngươi thì vì sao?”
Người đó cong lưng, bắt chước nói: “Thật sự là có việc gấp cần đi tìm Tiên Tôn, xin hãy giúp đỡ.”
“Hừ!” Ngỗng trắng mở rộng cánh, lập tức quét linh thạch xuống dưới mặt đất, kêu lên: “Cút về!”
Người này hết hồn, chỉ vào Cố Thanh Sơn còn chưa đi xa, không phục nói: “Tại sao hắn ta có thể qua?”
Ngỗng trắng nói: “Hắn có việc gấp.”
Người này nói: “Ta cũng có việc gấp.”
Ngỗng trắng từ trên cao nhìn người kia, cười lạnh nói: “Ngươi có việc gấp quái gì chứ!”
Người kia la lên phản đối: “Ngươi đối xử bất công, ta phải đi kiện!”
Ngỗng trắng thoải mái nói: “Tối hôm qua vui vẻ ở Di Hồng Lâu, sáng hôm nay thì ăn tám đĩa linh thực, vẫn cảm thấy chưa đủ sao? Vội vã quay về để tiếp tục ăn hả?”
Người nọ ngây ra, mặt đỏ lên, ỉu xìu chui ra khỏi đám người.
Ngỗng trắng kiêu ngạo vỗ cánh, la to lên: “Đừng kẻ nào mơ lừa được đôi mắt này của ta nhé! Muốn đi qua thì mau tới đối thơ!”
Đám người này nhìn Cố Thanh Sơn đã đi xa, tò mò nhao nhao lên không biết hắn đã trải qua việc gì mà có thể khiến ngỗng trắng cho phép thông qua.
Cố Thanh Sơn và Lãnh Thiên Tinh lao nhanh trên đường.
Lãnh Thiên Tinh không nhịn được nói: “Con ngỗng kia quả đúng là dễ xử lý.”
Cố Thanh Sơn bảo: “Ngươi chớ có xem thường nó.”
Lãnh Thiên Tinh ngạc nhiên hỏi: “Vì sao thế?”
Nhưng Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tan-cua-the-gioi/2216518/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.