Chỉ có pháp sư trận đạt cảnh giới cao, mới có thể tạm thời tạo ra được một Tụ Linh Trận di động cạnh mình.
Trò này của Cố Thanh Sơn đã thành công khiến mọi người kinh hãi, không ai dám xem thường hắn nữa.
Trận pháp vốn là một trong số sáu môn khó học nhất, trong đó khó nhất là quẻ thuật.
Muốn tinh thông trận pháp và quẻ thuật, giống như làm thác nước chảy ngược, như đổi đất thành trời.
Bình thường trong số một trăm tu sĩ tư chất thông minh, mới có năm, sáu tu sĩ lên cấp Kim Đan. Nhưng cũng một trăm tu sĩ thiên tài ấy, sợ rằng chẳng một ai có thể đạt được những thành tựu nhất định trong trận pháp và quẻ thuật.
Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến Công Tôn Trí được đánh giá cực cao trong lịch sử.
"Hay!" Lãnh Thiên Tinh khen một tiếng, tay trái bắt quyết, tay phải múa quạt, mở hết thuật pháp: "Sương Nhận Đoạt Hồn!"
Không khí hơi dao động, từng khối băng sắc bén hình bán nguyệt phóng ra, đám yêu ma đang đuổi tới từ phía sau bị cắt cụt tay chân, rơi đầy đất.
Mấy người cứ một đường tiến lên trước như vậy, rất nhanh đã đi được nửa đường.
"Không còn xa!" Lãnh Thiên Tinh thấy gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi của hai tên thể tu, lớn tiếng cổ vũ.
Mọi người nghe vậy đều hăng hái hơn.
Cố Thanh Sơn đưa mắt nhìn bốn phía, bỗng nhiên nhắc nhở: "Vương Thành, La Tiếu, mấy người xa quá, nguy hiểm!"
Kiếm tu và đao khách trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tan-cua-the-gioi/2216499/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.