Khi sống bên một người, nhưng trong lòng mình thực sự không cảm thấy hạnh phúc, tâm trí lại nghĩ đến một bóng hình khác. Nếu im lặng, chẳng khác nào mình ích kỷ vì đã để cho người yêu mình hết dạ phải tự huyễn hoặc tình thương về mình. Nếu mình nói lời chia tay, họ sẽ đau khổ, nhưng cơn đau nào rồi cũng nguôi ngoai, chuyện yêu đương nào cũng trở thành xưa cũ…
Hay mình chia tay em nhé, anh đã hết yêu em. Anh không muốn dối lòng mình và dối gạt chính em về mối quan hệ của hai ta. Những ngày tháng được cùng em sống dưới ngôi nhà này, được em nấu bữa sáng, được em chờ anh những chiều đi làm về, đó là niềm hạnh phúc mà suốt cuộc đời anh chẳng thể nào lãng quên.
Em đã từng nói với anh rằng, người ta đến với nhau bằng tấm lòng thì mới có thể cùng nhau đi hết đoạn đường. Nhưng anh xin lỗi, anh chỉ đến với em bằng những phút xao lòng. Cho đến khi anh gặp… người ta!
Anh chợt hiểu rằng, những khoảng trống hoang tàn mà mười mấy năm qua ngự trị trong lòng vẫn tồn tại đâu đó. Nhiều đêm ôm em trong vòng tay, hôn em nhưng trái tim anh chẳng có một xúc cảm nào cả. Anh vờ đi… anh thương em, anh càng thương người ta. Mối quan hệ dùng dằng mà ngay cả anh cũng chẳng biết giải quyết thế nào cho trọn vẹn. (Type: Mymk)
Người ta, khi được ở cạnh người ta, anh cảm thấy cuộc đời ý nghĩa vô cùng. Nói như thế không phải những tháng ngày bên em là vô nghĩa, chỉ đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nguoi-thuong-mot-nguoi-thuong-khac/31287/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.