Editor: AM
Chủ quán bánh bao lặng lẽ nuốt nước miếng, buổi sáng hắn dậy sớm nên không ăn sáng, bánh bao trong lồng hấp cũng chưa ăn được, mì Chung Tử Kỳ làm có đủ "sắc hương vị", dụ dỗ bụng hắn kêu gào. Hắn xấu hổ xoay người không nhìn bọn họ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lồng hấp với hy vọng nó có thể chín nhanh hơn, nhưng mà tại sao mùi vị bên đó lại ngày càng nồng như thế?
Hắn nghi hoặc xoay người, đập vào mắt chính là chén mì nóng hôi hổi, chủ nhân chén mì cười khanh khách nhìn hắn: "Tống thúc, ngươi cũng nếm thử đi, xem thử ăn được không."
Tống thúc ngại ngùng sờ mũi: "Ca nhi ngươi bày quán cũng không dễ dàng, sao ta có thể chiếm tiện nghi của ngươi được, ngươi ăn đi."
"Một bát mì cũng không tốn bao nhiêu tiền, sau này ta còn phải dựa vào Tống thúc giúp đỡ mà." Đã nói đến cái này rồi, Tống thúc cũng không thể già mồm cãi láo, nhận lấy bát mì rồi nói lời cám ơn, hương vị đúng là tốt như tưởng tượng, rất khó tin rằng nó là do một ca nhi nhỏ tuổi như vậy làm ra.
Chung Tử Kỳ trở lại quán, nhìn xung quanh thì thấy đã có vài người chú ý đến quán của mình, hắn cũng mặc kệ bọn họ đang do dự, hắng giọng học theo tiểu thương xung quanh, hét to: "Mì nước xương đây, mì thơm ngào ngạt đây!! Không ngon không trả tiền, đừng để lỡ!"
"Phốc, khụ khụ!" Triệu Trữ bị sặc, nhẹ nhàng ho khan, không thể tin được mà nhìn Chung Tử Kỳ. Nay cả Triệu Thăng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngoc-lam-ruong/52350/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.