Editor: AM
Triệu Thăng ăn cơm xong thì cũng đã đánh mất cảm giác ngại ngùng vừa rồi, lập tức gõ đầu đệ đệ: "Ngươi đó, nấu cơm còn có thể đốt bếp, làm gì cũng không được, bình thường nên học hỏi Kỳ ca nhi, sau này gả đi cũng không chịu thiệt."
Triệu Trữ bị lão ca nhà mình nói xấu liền giả vờ giận dữ: "Bây giờ trong lòng huynh, tẩu tử mới là người tốt nhất, đệ biết mà, đệ đệ đã bị cho ra rìa rồi."
Triệu Thăng ngại ngùng gãi đầu.
Chung Tử Kỳ hứng thú ngồi xem hai người cãi nhau, lâu lâu cũng chen vào một câu, còn Triệu Chính An thì ngồi bên cạnh ngủ gà ngủ gật.
Trời không còn sớm nữa, bởi vì đang là mùa hè nên trời đêm vẫn còn hơi sáng, Triệu Thăng và Triệu Trữ chuẩn bị về nhà, trước khi đi, Chung Tử Kỳ đưa một bát lớn đồ ăn cho Triệu Trữ đem về cho thúc thúc và A mẫu ăn. Triệu Thăng và Triệu Trữ không muốn nhận, cũng là Chung Tử Kỳ cứng gắn đưa đi: "Đây đâu phải cho các ngươi, đây là ta tặng cho thúc thúc và A mẫu, các ngươi không từ chối được đâu, nhanh về đi."
Cuối cùng Triệu Trữ vẫn phải cầm bát đồ ăn về nhà, ở Triệu gia, Triệu A mẫu và Triệu Bảo đang ăn cơm, mùa hè ở nông thôn đều ăn hơi trễ, bọn họ cũng có thể làm thêm chút chuyện kiếm sống. Nhìn thấy ca nhi nhà mình bưng một cái bát về thì hơi tức giận: "Đừng nói với ta là các ngươi ăn xong rồi còn đóng gói đem về?"
Triệu Thăng cúi đầu ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngoc-lam-ruong/52345/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.