Editor: AM
Lại một lần nữa mở mắt, Chung Tử Kỳ cảm nhận được cơ thể đã tốt hơn, không còn cảm giác nặng nề nữa, bên ngoài trời đã tối, bụng hắn lại không ngừng ầm ĩ, hắn nhìn xung quanh gian nhà, ở trong góc có hai cái thùng lớn, chính giữa đặt một cái bàn vuông, hai cái ghế dựa, và quan trọng nhất là, không có cái gì để ăn.
Hắn chống người đi đến bàn, cầm lấy gương đồng, nhìn thấy mình trong gương, sắc mặt thì vàng như nghệ, tóc tai lại rối tung, nhìn như kẻ điên, hắn không quan tâm mà thả gương đồng trở lại chỗ cũ, cầm ngọn đèn, dựa theo trí nhớ đi đến nhà bếp.
Lúc này, trăng đã lên cao, tiếng ếch kêu ầm ĩ ngoài đồng ruộng, hắn đẩy cửa nhà bếp, cẩn thận tìm kiếm, chỉ tìm được một cái bánh ngô, khi sờ vào còn cảm thấy rất cứng, Chung Tử Kỳ đói đến khó chịu, vội vàng há miệng ăn, ăn đến nổi mắc nghẹn phải đi tìm nước uống.
Bánh ngô rất cứng, ăn vào trong miệng lại vướng ở cuống họng, hắn gian nan nuốt xuống, trong lòng Chung Tử Kỳ không ngừng châm biếm, người nhà này thật là hay ho, chất tử bị bệnh mà không mời đại phu, ăn cơm cũng không chừa lại chút gì, hắn sẽ nhớ rõ từng chuyện một, có thể là do trí nhớ của nguyên chủ này ảnh hưởng, hắn cũng cực kỳ không muốn gặp người trong nhà này. Nhưng mà không ngờ muốn rời khỏi đây cũng không dễ dàng gì, hắn là ca nhi, còn là ca nhi trong thế giới xa lạ, đi đâu cũng không an toàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngoc-lam-ruong/52339/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.